GIÓ QUA RẶNG LIỄU - Trang 27

trong xe, và thằng Cóc vừa đã đá hai chân vừa nói bằng một giọng buồn
ngủ, “Ồ, chúc các bạn ngủ ngon! Đây là cuộc sống xứng đáng của kẻ hào
hoa! Cứ nói về dòng sông xưa của các cậu đi!”

“Tớ không nói về dòng sông của tớ,” Chuột Nước nhẫn nại nói. “Cậu

biết là tớ không nói, Cóc à. Song tớ nghĩ về nó,” nó nói thêm, giọng thống
thiết và nhẹ nhàng hơn: “Tớ lúc nào cũng nghĩ về nó!”

Chuột Chũi ngoi ra khỏi chăn, lần tìm bàn tay Chuột Nước trong đêm

tối và siết chặt. “Tớ sẽ làm bất kỳ điều gì cậu muốn, Chuột Nước ạ,” nó thì
thầm. “Chúng mình sẽ bỏ trốn vào sáng mai, thật sớm, rất sớm – và trở về
cái hang cũ thân yêu của chúng mình trên dòng sông nhé?”

“Không, không, chúng mình sẽ thực hiện chuyến đi này đến cùng,”

Chuột Nước thì thầm trả lời. “Cảm ơn cậu vô cùng, song tớ phải gắn bó với
thằng Cóc cho tới khi chuyến đi này kết thúc. Nó mà bị bỏ lại một mình sẽ
không an toàn. Không lâu nữa đâu. Những cái thú nhất thời của nó chẳng
bao giờ được lâu. Chúc ngủ ngon!”

Thậm chí sự kết thúc còn đến sớm hơn điều mà Chuột Nước đã ngờ ngợ

thấy.

Biết bao phấn khích và ở ngoài trời lâu, thằng Cóc ngủ rất say; và sáng

hôm sau dù có lay mấy cũng không thể khua nó ra khỏi giường. Thế là
Chuột Chũi và Chuột Nước tự xoay xở, lặng lẽ và quyết liệt. Và, trong khi
Chuột Nước lo cho ngựa ăn, nhóm bếp, rửa số bát đĩa, cốc chén để lại từ
đêm trước và chuẩn bị bữa sáng thì Chuột Chũi lê bước ra tới ngôi làng gần
nhất, cách đó một quãng xa để mua sữa, trứng và nhiều thứ nhu yếu phẩm
mà cố nhiên là thằng Cóc đã quên không chuẩn bị. Khi toàn bộ công việc
cực nhọc ấy vừa xong xuôi và hai con vật này đang nghỉ ngơi, hoàn toàn
kiệt sức, thì thằng Cóc xuất hiện tại hiện trường, tươi tắn và vui vẻ, đang
bình phẩm rằng cuộc đời mà lúc này cả bọn chúng đang sống mới thoải mái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.