GIÓ QUA RẶNG LIỄU - Trang 30

Chuột Chũi đang nhọc sức vỗ về con ngựa và một lát sau thì cũng làm

được điều đó. Rồi nó đi tới chỗ cỗ xe đổ và nhìn sườn xe dưới rãnh. Quả là
một cảnh tưởng buồn. Các ô ván ghép và cửa sổ vỡ nát, các trục xe cong
veo thảm hại, một bánh xe long ra, những hộp cá xác-đin vương vãi khắp
nơi và chú chim trong lồng đang khóc thổn thức thật đáng thương và đang
cầu xin được thả ra.

Thằng Cóc lặng thinh không đáp và cũng chẳng nhúc nhích khỏi chỗ

ngồi của nó trên mặt đường; vì vậy hai đứa bước lại xem chuyện gì xảy ra
với nó. Chúng thấy cu cậu đang trong trạng thái hôn mê, trên gương mặt nở
một nụ cười, mắt vẫn nhìn chằm chằm vào đám bụi mà kẻ hủy diệt bọn
chúng để lại phía sau. Chốc chốc lại thấy nó thì thào “Píp píp!”

Chuột Nước lay vai nó. “Cậu có đến giúp chúng tớ không hở Cóc?” nó

lạnh lùng yêu cầu.

“Quang cảnh này mới thật xúc động tuyệt vời!” thằng Cóc lẩm bẩm, vẫn

không chịu nhúc nhích. “Thi vị của chuyển động! Cách du hành đích thực!
Cách du hành duy nhất! Hôm nay tại nơi này – ngày mai đã tận đẩu tận
đâu! Vút qua các làng mạc, vọt qua các thị trấn và thành phố – luôn luôn có
một chân trời xa lạ! Ôi, vui sướng tột cùng! Ôi, píp píp! Ôi chao! Ôi chao!”

“Ồ, Cóc! Đừng có ngu ngốc như thế nữa!” Chuột Chũi thất vọng kêu.

“Mà lẽ nào ta lại chưa bao giờ biết!” thằng Cóc nói tiếp bằng một giọng

đều đều mơ hồ. “Suốt cả những năm tháng phí hoài trước kia, ta không hề
biết, không hề mơ đến! Song giờ đây – song giờ đây ta đã biết, giờ đây ta
đã nhận ra! Ôi, con đường trải ra phía trước ta mới đầy hoa làm sao, suốt từ
giở trở đi! Những đám bụi lớn sẽ bốc lên phía sau ta khi ta lao nhanh bạt
mạng trên đường! Biết bao xe ngựa sẽ bị ta sơ ý hất văng xuống rãnh ngay
sau cuộc khởi hành hoành tráng của ta! Nào những cỗ xe nhỏ bé quá quắt –
những cỗ xe tầm thường – những cổ xe màu vàng nhạt!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.