GIÓ QUA RẶNG LIỄU - Trang 59

được an toàn thoải mái. ‘Cái gì cơ? Chúng tôi ư? ’ nó nói đơn giản, ‘làm
một điều gì đó ư? bọn thỏ chúng tôi ấy à? ’ Thế là anh lại thụi cho nó một
quả rồi bỏ đi. Chẳng phải làm thêm việc gì nữa. Dù sao thì anh cũng được
biết một điều gì đó; và nếu may mắn gặp được bất kỳ đứa nào trong ‘Bọn
Chúng nó’ thì anh đã được biết thêm một điều gì đó – hoặc là chúng nó.”

“Lúc ấy anh có – ờ – hoảng sợ chút nào không?” Chuột Chũi hỏi, một

phần nỗi hãi hùng ngày hôm qua trở lại với nó khi đề cập đến khu Rừng
Hoang.

“Hoảng sợ à?” Rái Cá cười to, phô ra một hàm răng trắng bóng chắc

khỏe. “Anh sẽ khiến bọn chúng hoảng sợ nếu có đứa nào nhăm nhe giở trò
gì. Mà này, Chuột Chũi, rán cho anh vài khoanh giăm bông đi, chú em vốn
là một anh chàng nhỏ bé tốt bụng mà. Anh đang đói ghê lắm, mà anh còn
có rất nhiều điều phải nói với thằng Chuột Nước ở đây. Đã lâu lắm rồi anh
chưa gặp mặt nó.”

Thế là, sau khi cắt mấy lát giăm bông và sai lũ nhím đem rán, Chuột

Chũi quay trở lại bữa điểm tâm của mình, trong lúc đó Rái Cá và Chuột
Nước chụm đầu vào nhau mà háo hức trò chuyện về việc làm ăn trên sông
nước, câu chuyện nghề nghiệp dài lê thê và cứ tiếp tục mãi như chính dòng
sông đang rì rào.

Một đĩa giăm bông rán vừa được ăn sạch và chuyển lại vào bếp để lấy

thêm thì bác Lửng bước vào, vừa đi vừa ngáp và dụi mắt. Bác chào tất cả
các bạn theo cách trầm lặng và bình dị của mình, với những lời thăm hỏi ân
cần dành cho mọi người. “Chắc là sắp đến giờ dùng bữa trưa rồi,” bác lưu ý
với Rái Cá. “Cậu nên dừng ăn để còn dùng bữa với bọn tôi. Nhất định là
cậu đang đói, trong cái buổi sáng giá lạnh này.”

“Cũng hơi đói!” Rái Cá vừa trả lời vừa nháy mắt với Chuột Chũi. “Nhìn

mấy chú nhím con này ngấu nghiến giăm bông khiến cháu cảm thấy đói
thật sự.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.