GIÓ QUA RẶNG LIỄU - Trang 73

“Ồ, hãy quay lại, Chuột Nước, quay lại đi!” Chuột Chũi vừa kêu lên vừa

đứng dậy hối hả chạy theo bạn. “Như thế không hay đâu, tớ bảo cậu đấy!
Khuya quá rồi, trời lại tối qua, mà nơi ấy thì lại quá xa, và tuyết lại sắp rơi
nữa! Và – tớ không hề có ý định cho cậu biết tình cảm của tớ đối với nó là
như thế nào đâu – chỉ là một sự tình cờ, một sai lầm thôi mà! Cậu hãy nghĩ
đến Bờ Sông và bữa ăn tối của cậu ấy!”

“Bờ Sông cái chết tiệt, và cả bữa ăn tối!” Chuột Nước hồ hởi nói. “Tớ

bảo này, tớ sẽ tìm thấy căn nhà ấy bây giờ, nếu tớ ở ngoài trời cả đêm. Vậy
thì, hãy vui lên nào, anh bạn thân mến, và hãy khoác tay tớ, và chẳng mấy
chốc chúng mình sẽ lại có mặt tại đó.”

Dù vẫn còn đang sụt sịt biện bạch và không sẵn lòng, Chuột Chũi vẫn

chịu để cho người bạn độc đoán của mình kéo trở lại dọc lối cũ. Bằng cách
kể hàng tràng những chuyện vui và giai thoại, Chuột Nước cố làm cho nó
phấn chấn trở lại và khiến cho con đường tẻ ngắt dường như ngắn hơn.
Cuối cùng, khi Chuột Nước thấy chúng có vẻ đã sắp tới đoạn đường khi
nãy bạn mình “bị chặn lại” thì nó nói, “Nào, không nói chuyện nữa.
Nghiêm túc đấy! Hãy sử dụng cái mũi của cậu, và hãy chú tâm vào.”

Hai đứa tiếp tục đi một quãng ngắn trong yên lặng, rồi bỗng Chuột

Nước thấy rõ một cảm giác rùng mình như thể thoáng bị điện giật truyền
qua cái cánh tay của mình đang khoác vào tay Chuột Chũi, cảm giác này
truyền khắp cơ thể nó. Lập tức, nó gỡ tay mình ra, lùi lại một bước và chờ
đợi, rất chăm chú.

Các tín hiệu ấy đang truyền tới!

Chuột Chũi đứng đờ ra một lát, trong khi đó cái mũi hếch lên và hơi run

rẩy của nó đánh hơi trong không khí.

Sau đó nó chạy nhanh về phía trước một đoạn ngắn – sai mất rồi – kiểm

tra lại – thử lại lần nữa; và rồi nó chậm rãi tiến bước đều đều một cách đầy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.