GIÓ QUA RẶNG LIỄU - Trang 88

“Không!” thằng Cóc trả lời, đầy khí phách. “Cái sự xúc phạm thô bạo

này nghĩa là thế nào? Tôi đòi được giải thích ngay lập tức.”

“Vậy thì hai cậu hãy cởi bỏ những thứ đó ra cho nó,” bác Lửng ra lệnh

ngắn gọn.

Họ phải đè thằng Cóc ra sàn nhà, cu cậu còn quẫy đạp và lăng mạ đủ

điều trước khi họ có thể bắt tay vào việc thật sự. Rồi Chuột Nước ngồi đè
lên cu cậu còn Chuột Chũi thì cởi bộ quần áo lái xe của cu cậu ra, từng món
một, và hai đứa lại dựng cu cậu lên. Phần lớn khí thế hung hăng của cu cậu
dường như đã bốc hơi cùng với việc cởi bỏ bộ cánh bảnh bao. Vì chỉ là
thằng Cóc, không còn là Nỗi Hãi hùng Xa lộ nữa, cu cậu rúc rích cười yếu
ớt và đảo mắt hết nhìn đứa này lại nhìn đứa kia bằng một vẻ cầu khẩn,
dường như đã hiểu rõ tình thế.

“Cậu đã biết sớm muộn rồi sự thể cũng phải thế này, Cóc à,” bác Lửng

nghiêm giọng giải thích. “Cậu đã chẳng đếm xỉa gì đến tất cả những lời
cảnh báo của bọn ta, cậu vẫn cứ tiếp tục phung phí tiền bạc mà cha cậu để
lại cho cậu, và cậu đang khiến cho các loài vật chúng ta mang tiếng xấu
trong vùng này bằng việc phóng xe như điên, bằng những vụ va quệt và
những vụ cãi lộn với cảnh sát. Sống độc lập thì rất tốt đấy, nhưng loài vật
bọn mình không bao giờ cho phép bạn bè tự biến thành trò hề, vượt quá
một giới hạn nhất định; mà cậu thì đã đạt tới giới hạn đó. Mà này, cậu là
một anh chàng có nhiều mặt tốt, và ta không cần phải quá nghiêm khắc với
cậu làm gì. Ta sẽ cố gắng thêm một lần để đưa cậu trở về với lẽ phải. Cậu
sẽ cùng với ta vào phòng hút thuốc, và tại đó cậu sẽ nghe một vài sự việc
có thật về bản thân cậu; và bọn ta sẽ xem liệu khi ra khỏi phòng đó cậu có
vẫn là cái thằng Cóc lúc đi vào hay không.”

Bác Lửng nắm chặt lấy cánh tay thằng Cóc, dẫn cu cậu vào phòng hút

thuốc và đóng cửa lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.