GƯƠNG VỠ - Trang 12

- Tìm thấy xác người trong ống khói lò sưởi trong phòng đọc sách, theo như
người ta nói với tôi, đúng không?

- Đúng thế.

- Có thể là người ta sẽ quay một cuốn phim. Và chắc chắn đó là lý do mà bà
Marina Gregg đã mua lâu đài ấy.

- Marina Gregg ư?

- Vâng, bà ta và chồng. Tôi không nhớ tên ông ta. Một nhà sản xuất hoặc một
giám đốc hãng phim nào đó. Có lẽ là Jason thì phải. Marina là một người đàn
bà xinh đẹp, đúng không. Từ lâu người ta không thấy bà xuất hiện trên màn
ảnh nữa. Bà ta bị ốm. Tôi không biết là bà đã xem bộ phim Carmanella chưa?
Cả bộ Hoàng tử của tình yêu, rồi bộ Nàng Mary xứ Ê-cốt nữa? Bà ta không
còn trẻ nhưng là một diễn viên có tài. Tôi là một trong những người hâm mộ
bà ta. Niềm vui sướng nhất đời của tôi là khi bà ta đến dự buổi gặp mặt của
các nhân viên cứu thương ở Bermudes. Tôi rất muốn tới gặp bà nhưng bác sĩ
không cho đi vì tôi đang bị cảm. Nhưng tôi không chịu. Tôi đánh phấn mặt
và đi. Tôi được giới thiệu đến gặp bà ta và sau khi chúng tôi nói chuyện
chừng ba phút đồng hồ thì bà cho tôi chữ ký của mình. Thật là kỳ diệu. Tôi
không bao giờ quên được sự kiện này.

Bà Marple nhìn người chủ nhà.

- Tôi hy vọng là sau đó bà không ốm nặng hơn chứ? - Bà Marple lo ngại hỏi.

Bà Heather Badcock cười lớn.

- Không. Chưa bao giờ tôi thấy mình mạnh khỏe như lúc ấy. Khi người ta
muốn một cái gì đó thì người ta phải chấp nhận những rủi ro. Đó là nguyên
tắc của tôi.

Arthur Badcock cất tiếng thán phục:

- Không có gì ngăn cản được Heather. Bao giờ vợ tôi cũng thành công trong
công việc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.