GƯƠNG VỠ - Trang 13

- Alison Wilde. - Bà Marple lẩm bẩm với vẻ hài lòng.

- Bà nói gì?

- Ồ! Không. Thưa ông Badcock. Một người mà tôi biết...

Vẻ cật vấn, Heather nhìn bà.

- Phải. Bà làm tôi nhớ đến bà ta. Đó là tất cả.

- Thế ư? Tôi hy vọng là bà ta xinh đẹp.

- Rất xinh đẹp. Hiền lành, dễ chịu, đầy sức sống.

- Nhưng bà ta cũng có những tật xấu chứ - Bà Heather cười - Tôi cũng có
những tật xấu.

- Phải bà Alison rất thận trọng, không làm những gì gây phiền phức cho
những người khác.

- Ví dụ như ngày em cho bà ta tạm trú trong nhà này. Và bà ta ra về với bộ
thìa pha trà của chúng ta.

- Nhưng, anh Arthur, em không thể nào làm khác được...

- Bộ đồ bạc của gia đình! Của bà nội anh để lại - Ông Badcock nói với giọng
cay đắng.

- Anh hãy quên những chiếc thìa ấy đi, Arthur. Thay đĩa hát đi thôi.

- Anh không phải là người dễ quên.

Bà Heather quay lại nói chuyện một cách vui vẻ với bà Marple.

Mơ màng, bà Marple nhìn bà chủ nhà:

- Thế người bạn ấy của bà hiện nay ở đâu?

Bà này ngập ngừng một chút trước khi trả lời.

- Bà Alison Wilde ư? Bà ta đã chết...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.