GƯƠNG VỠ - Trang 122

D

CHƯƠNG 15

ermot Craddock nhìn địa chỉ cuối cùng ghi trong sổ tay.
Người ta đã gọi dây nói tới đó hai lần nhưng không thành
công. Ông thử gọi một lần nữa, cũng vậy. Ông nhún vai và
quyết định tới đó.

Cửa hiệu ảnh của Margot Bence ở trong một ngõ hẻm bên

cạnh phố Tottenham. Một cái tên gắn trên cánh cửa rất dễ tìm. Craddcock lên
lầu một, ở đấy có hàng chữ đen trên nền sơn trắng, người ta có thể đọc:
Margot Bence. Thợ chụp ảnh. Xin mời vào.

Không có người nào trong phòng chờ. Ông ngập ngừng một lúc rồi cất tiếng
ho nhẹ. Có tiếng người.

- Ai vậy?

Ông nghe thấy tiếng giày vải sau bức rèm nhung và một chàng trai, mặt hồng
hào, tóc rậm hiện ra.

- Tôi lấy làm tiếc. Nhưng tôi không nghe thấy gì. Tôi vừa có một ý tưởng lý
thú và đang thực hiện.

Anh ta vén bức rèm và Craddock bước vào một phòng rộng, xưởng thợ, chắc
chắn là thế. Khắp nơi là máy ảnh, đèn chiếu và màn hình.

- Một sự lộn xộn đẹp đẽ, đúng không? - Chàng trai nói - Không đâu làm việc
tốt hơn ở đây. Ông cần gì?

- Tôi cần gặp cô Margot Bence.

- Margot ư? Không may rồi! Ông tới đây nửa giờ sớm hơn thì ông đã gặp cô
ấy. Cô Margot vừa đi để chụp những người mẫu ở cửa hiệu Giấc mộng thời
trang, cần phải gọi dây nói để hẹn trước. Lúc này cô ấy rất bận.

- Tôi đã gọi điện thoại nhưng không ai trả lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.