GƯƠNG VỠ - Trang 143

E

CHƯƠNG 17

lla Zielinsky đặt máy nói xuống, rất hài lòng về việc vừa làm
xong của mình và đi ra khỏi ca-bin điện thoại.

- Chánh thanh tra Cradddock! - Ả lẩm bẩm với vẻ khinh
thường - Ta hai lần mạnh hơn hắn.

Ả hài lòng về phản ứng của con người mà ả vừa gọi dây nói

tới. Lời đe dọa ấy được nói nhỏ trên đầu dây: “Tôi đã trông thấy tất cả...”

Một nụ cười độc ác trên môi ả. Chưa lúc nào như những ngày gần đây ả thấy
mình mạnh mẽ đến như vậy. Ả đang say sưa mà không nhận ra.

Ả đi dọc phố East Lodge thì gặp bà Bantry đang làm vườn đứng lên chào ả.

“Con mụ già bẩn thỉu!” Ella nghĩ và một câu phương ngôn xuất hiện trong trí
nhớ của ả: “Ai mang vò nước đầy thì nhất định chiếc vò sẽ bị vỡ”.

Thật là ngu ngốc. Ai có thể nghi ngờ ả là tác giả của những lời đe dọa ấy chứ.
Một trận ho làm ả phải vất vả. Cái chứng cảm mạo chết tiệt.

Ả tới văn phòng của Jason Rudd, người đang đứng đợi ả trước cửa sổ.

- Cô đi đâu về đấy, Ella?

- Tôi tới dặn dò người làm vườn. Đã có...

Ả ngừng lời khi thấy nét mặt khác thường của ông chủ.

- Có chuyện gì vậy? - Ả hỏi.

Cặp mắt của ông Rudd như lõm sâu hơn vào hốc mắt. Không có một sự vui
tươi nào trên bộ mặt ấy. Ông ta đã kiệt quệ như ả chưa bao giờ nhìn thấy.

- Có chuyện gì vậy?

Ông ta đưa cho ả một tờ giấy.

- Bản phân tích về chất cà-phê mà bà Marina đã từ chối uống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.