GƯƠNG VỠ - Trang 156

M

CHƯƠNG 20

ột lúc sau viên đội William Tiddler đã có mặt trước ngôi nhà
số 16, phố Blenheim.

Anh gõ cửa và một cô gái khoảng mười lăm tuổi, tóc vàng ra
mở cửa cho anh.

- Tôi muốn gặp cô Gladys Dixon.

- Gladys ư? Ông không gặp may rồi. Cô ấy hiện giờ không có ở đây. Cô ấy đi
nghỉ phép rồi.

- Nghỉ ở đâu vậy? (Tom Tiddler cười một nụ cười đáng mến). Tôi có thể vào
nhà được không? Mẹ cô có ở nhà không?

- Mẹ tôi đi làm. Bà chỉ về nhà sau bảy giờ ba mươi tối. Nhưng mẹ tôi cũng
không thể giúp gì được ông đâu. Gladys đã đi nghỉ.

- Tôi hiểu. Cô ta đi lúc nào?

- Sáng hôm nay. Cô ấy ra đi bất chợt. Có cái may mắn là đi nghỉ không mất
tiền, hình như thế.

- Cô có thể cho tôi địa chỉ của cô ta được không?

Cô gái lắc đầu.

- Chúng tôi không biết. Gladys đã hứa báo tin cho chúng tôi khi cô ấy tới nơi
nghỉ.

- Có ai giúp tiền để cô ta đi nghỉ không?

- Chắc chắn là có. Lúc này cô ấy đang túng tiền. Tuần lễ trước cô ấy đã mua
sắm hơi nhiều.

- Cô có biết ai là người giúp cô ta tiền không?

Bất chợt cô gái nổi cáu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.