GƯƠNG VỠ - Trang 163

bằng tiền giấy tới gửi ở ngân hàng. Không có chuyện gã tới đầu giường
người bà con ốm đau nào cả.

Bà Marple ngẩng đầu.

- Năm trăm đồng bảng! Một số tiền tròn. Có lẽ tiền thuộc sê-ri mới nhất.

- Tôi thấy có vẻ như vậy.

- Đó là tiền mặt của người bị tống tiền. Đó là tổng số hay là phần đưa trước?
Cái đó làm chúng ta từ bỏ ý nghĩ đây là một tên thủ phạm khiêm tốn. Có thể
người đưa tiền chỉ là người đại diện cho một kẻ nào đó không ở vùng này.
Cái đó giải thích chuyến đi Londres của Giuseppe.

- Phải. Ở Londres chúng ta có Ardwyck Fenn, Lola Brewter và Margot
Bence. Cả ba người này đều có mặt trong buổi hội họp. Cả ba đều có thể gặp
Giuseppe từ mười một giờ ba mươi đến hai giờ kém mười lăm. Ardwyck thì
không có mặt ở văn phòng, Lola Brewte thì đi đâu đó, Margot Bence thì nói
là về nông thôn.

Tiếp đó Craddock nói với bà Marple về những đứa con nuôi của Marina
Gregg.

- Tôi có cảm giác những đứa trẻ này có dính líu vào vụ án.

- Sau rất nhiều năm như vậy ư?

- Đúng. Nhưng anh đã hiểu những gì về những đứa trẻ, Dermot thân mến?
Anh có nhớ một sự kiện gì đã in đậm nét trong óc anh về thời thơ ấu của
mình không?

- Có chứ. Ngày nay mỗi khi nhìn thấy chiếc bánh ngọt thì tôi lại hoảng hốt vì,
lúc còn nhỏ, khi đang ăn bánh thì tôi được báo tin là mẹ tôi đã qua đời. Thật
là ngốc nghếch.

- Không. Cái đó hoàn toàn tự nhiên thôi. Nhưng nó đã gợi cho tôi một ý
kiến...

Bà Khight mở cửa bước vào, một chiếc khay trên tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.