GƯƠNG VỠ - Trang 164

- Bà thân mến! Chúng ta có khách ư? Thật là đáng mến. Ông vẫn mạnh khỏe
chứ, ông thanh tra? Để tôi đi tìm một chiếc tách nữa.

- Thôi, không cần, tôi đã uống rồi.

Bà Knight quay lại trước khi rời khỏi cửa.

- Tôi có thể gặp ông một phút được không, ông thanh tra?

Dermot đi theo bà ta ra ngoài hành lang. Bà Knight dẫn ông vào phòng khách
và khép cửa lại.

- Ông phải thận trọng, đúng không?

- Về cái gì?

- Về bà bạn già của chúng ta. Ông biết là bà ấy quan tâm đến mọi thứ, nhưng
sẽ không tốt nếu để bà ấy nghe nói về những vụ giết người, những câu
chuyện bi thảm. Không nên để bà ấy có những cơn ác mộng. Bà đã cao tuổi,
rất yếu và bà cần có một cuộc sống yên tĩnh. Bà ấy không nên biết một cái gì
khác nữa, ông hiểu không? Tôi tin chắc những chuyện về bọn găng-tơ sẽ rất
xấu đối với sức khỏe của bà ấy.

- Tôi thì không nghĩ như vậy - Dermot vui vẻ nói lại - Tôi không cho rằng tôi
hoặc bà nói về những vụ giết người lại làm cho bà ta hoảng hốt. Tôi có thể
khẳng định với bà, những cái chết bất chợt không có tác động gì tới bà
Marple cả.

Ông ra khỏi phòng khách, có bà Knight đi theo mà sự bực mình làm hơi thở
của bà thêm dồn dập. Trong khi dùng trà, bà ta không nói một lời nào. Cưới
cùng, bà ta đứng lên và mang chiếc khay đi. Bà Marple thở dài như đã được
an ủi.

- Cuối cùng tình hình cũng đã yên tĩnh. Tôi hy vọng là mình không giết chết
bà ta vào một ngày nào đó. Bây giờ, anh Dermot, tôi muốn biết rõ một vài
chuyện.

- Những chuyện gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.