GƯƠNG VỠ - Trang 44

- Bà không thể giấu tôi được đâu, bà thân mến. Tôi biết bà từ lâu. Một cái
chết xảy ra ở Gossington và mọi người đang bàn tán về nó, có phải không.
Cho đến khi có biên bản...

- Lúc nào thì có bản biên bản ấy, bác sĩ?

- Hai ngày nữa. Và từ nay đến hôm ấy, thừa các bà, các bà có thể phân tích
toàn bộ cân chuyện và lập bản án. Các bà, tôi hình dung ra là như vậy, cũng
có thể làm sáng tỏ nhiều điểm. Rõ ràng là người bệnh không cần đến tôi. Tốt.
Cứ ở lại thì tôi chỉ mất thì giờ thôi. Má bà đã hồng hào, mắt đã sáng và bà đã
bắt đầu tiêu khiển. Chỉ có việc ấy làm bà quan tâm thôi. Tôi về đây.

Và ông bác sĩ già đi khỏi.

- Đây là người bạn tốt - Bà Marple nói - ông ấy đến để báo tin là mình sẽ đi -
Bà nói sau một thoáng yên lặng.

- A! Đây đúng là một vụ giết người - Bà Bantry nói (Hai bà bạn nhìn nhau) -
Ít nhất đây là cách nghĩ của các bác sĩ.

Bà Knight mang cà-phê tới. Khi bà ra khỏi phòng thì bà Marple nói ngay:

- Bây giờ thì kể đi, Dolly, bà đã ở đấy....

- Tôi nhìn thấy tất cả. - Bà Bantry nói với vẻ hài lòng và khiêm tốn.

- Thật là tốt! Tôi muốn bà kể lại thật chính xác từ lúc bà bước chân tới đấy.
Trước hết ai ra đón bà?

- Một chàng trai không có gì đáng chú ý. Người thư ký của bà Marina Gregg,
tôi cho là như thế. Anh ta đưa tôi lên cần thang, trên đó có nhiều người như
một ban đón tiếp.

- Trên sàn nhà ư? - Bà Marple ngạc nhiên hỏi.

- Người ta đã thay đổi tất cả; khi phá những bức tường ngăn đi ở đây thành
một phòng rất đẹp.

- Phải, tôi hiểu. Ban đón tiếp ấy có những ai?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.