HAI NGƯỜI ĐẾN TỪ PHƯƠNG XA - Trang 51

HAI NGƯỜI ĐẾN TỪ PHƯƠNG XA

HAI NGƯỜI ĐẾN TỪ PHƯƠNG XA

Dương Thụy

Dương Thụy

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

Hội Những Người Già Xa Xứ

Hội Những Người Già Xa Xứ

a tôi nói người già thường như trẻ thơ: hay giận dỗi, làm nũng và thích

được người thân quan tâm đến. Người già sống chung với con cháu đã thấy
có vấn đề, huống hồ gì ông bà nội tôi sống thui thủi một mình, lại cô đơn
trên đất khách quê người.

Cuối cùng thì Trời Phật cũng thương cho bao đêm tôi thắp nhang cầu

nguyện có ngày gặp lại ông bà. Nhân chuyến đi Pháp miễn phí của mình,
tôi tranh thủ xẹt qua Thụy Sỹ. Đáng lý ra tôi nên giữ bí mật này cho đến
phút chót nhưng ba tôi trong lúc vui mừng đã lỡ bật mí cho nội tôi hay khi
bà gọi điện về. Tội nghiệp, bà đếm từng ngày, mong từng đêm được gặp lại
đứa cháu đã không thấy mặt từ mười mấy năm nay.

- Trời đất ơi! Sao mà con ốm dữ vậy?

Tôi lỏn lẻn cười, thấy còn bỡ ngỡ lắm. Bà nắn bóp tay tôi, kéo đầu tôi

xuống hôn chụt chịt. Ông tôi không nói gì, chỉ đứng nhìn.

- Ba má con khỏe không? - Cuối cùng ông cũng lên tiếng - gặp mặt mày

ở đây mà không biết đến bao giờ mới gặp ba má mày.

Bà nội lăng xăng chạy ra chạy vào lấy cái này bỏ cái nọ, nấu nấu nướng

nướng và miệng không ngớt la lên:

- Mô Phật! Hôm nay vui quá! Có cháu nội qua thăm!

Nhìn bà, tôi nhớ lời ba tôi so sánh người già như trẻ nhỏ, niềm vui của

nội phô bày ra như trẻ nhỏ được quà. Tôi quay mặt đi, đến bên cửa sổ nhìn
ra bên ngoài. Bà nội có lần viết thư tả cảnh quanh nhà đẹp như truyện cổ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.