HAI NGƯỜI ĐẾN TỪ PHƯƠNG XA - Trang 55

- Con đừng có nghe lời ổng nói. Khi không đã bỏ đi lâu quá rồi nay lại

trở về báo con báo cháu. Tại ổng nhớ quê hương quá nên nói vậy thôi chứ
làm sao về được?

- Sao lại không được? - Tôi thấy thương ông bà nội quá - Về đi! Ở nhà

của con đó!

- Kỳ lắm con! Lương tâm bà nội không cho phép - Mắt bà mờ sương -

Ngày xưa lúc khổ cực quá ông bà nội đã bỏ quê, bỏ ba má con và tụi con để
qua đây với mấy cô chú. Giờ lẽ nào đến phút cuối đời lại quay về làm rộn
tụi con. Con coi, ông bà nội có chín đứa con, con cả là ba con ở lại Việt
Nam, tám đứa còn lại đều qua đây mà có đứa nào lui tới với ông bà đâu. Có
gia đình rồi là tách ra hết, chưa có gia đình cũng ở riêng cho độc lập. Có
đứa nào nghĩ tội nghiệp cho ông bà nội đâu! Mà thôi, con đã qua được tới
bên đây thăm ông bà là mãn nguyện lắm rồi.

“Hội những người già xa xứ” của ông bà nội hôm nay đến thăm tôi. Quả

thật là toàn những ông bà già trên bảy mươi, ai cũng vui vẻ, mạnh khỏe và
xông xáo. Có người phải đi xe lửa, rồi đổi nhiều chuyến xe bus mới đến
được nhà ông bà tôi. Mọi người hỏi han tình hình quê nhà, có hơn phân nửa
là đã về Việt Nam chơi vài lần.

- Lần này là bà hồi hương, về thiệt nhe con - Bà Lý mau mồm mau miệng

lớn tiếng giãi bày - Về ở luôn đó chứ không trở qua nữa đâu. Bà còn một
thằng con trai, nó sửa sang sẵn nhà cửa cho bà rồi. Chờ bà xong “nhiệm vụ”
bên đây là bay về liền.

- Bà có “nhiệm vụ” gì? - Tôi thắc mắc - Bà đâu còn đi làm công sở gì

đâu!

- Nhiệm vụ này thiêng liêng lắm con ơi! Ở bên đây ai cũng phải làm hết!

- Một bà cười nửa hóm hỉnh nửa chua chát - Bà nội mày cũng từng gánh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.