HẢO NỮ TRUNG HOA - Trang 133

CHƯƠNG 10

NGƯỜI ĐÀN BÀ CHỜ ĐỢI BỐN MƯƠI LĂM

NĂM

Đặc điểm của người Trung Quốc hiện đại là hoặc có gia đình mà không

có tình cảm hoặc có tình cảm mà không có gia đình. Điều kiện sống buộc
giới trẻ biến việc làm và nơi ở thành điều kiện tiên quyết đối với hôn nhân.
Cha mẹ họ, sống giữa thời buổi chính trị biến động, từng xem sự an toàn và
đáng tin cậy làm chỗ dựa để xây dựng gia đình. Với cả hai thế hệ, việc thu
xếp cho thực tế luôn luôn là cái đi trước còn tình cảm gia đình là cái phát
triển về sau. Điều mà hầu hết mọi phụ nữ tìm kiếm và ao ước có được là
một gia đình hình thành từ nền tảng tình cảm. Đó là lý do tại sao bạn có thể
đọc thấy quá nhiều câu chuyện tình yêu bi thảm trong lịch sử Trung Quốc -
những câu chuyện không đơm hoa kết trái.

Năm 1994, cha tôi đi dự lễ kỷ niệm tám mươi lăm năm ngày thành lập

trường Đại Học Thanh Hoa - một trong những trường đại học tốt nhất
Trung Quốc. Khi trở về, ông kể cho tôi nghe về cuộc tái ngộ của hai người
bạn cùng lớp, Tĩnh Di và Cố Đại, một đôi yêu nhau hồi sinh viên. Sau khi
tốt nghiệp đại học, họ bị phân đi những vùng khác nhau ở Trung Quốc để
đáp ứng yêu cầu của cách mạng, và mất liên lạc hoàn toàn trong suốt cơn
ác mộng Cách Mạng Văn Hóa kéo dài hàng thập kỷ. Người phụ nữ, Tĩnh
Di, đã chờ đợi và đi tìm người yêu suốt bốn mươi lăm năm. Trong cuộc tái
ngộ lớp đại học này, họ gặp lại nhau lần đầu tiên, nhưng Tĩnh Di đã không
thể ngã vào lòng người yêu bà được nữa: vợ Cố Đại đang đứng cạnh ông.
Tình Di cố gắng mỉm cười, bắt tay và chào hỏi họ một cách nhã nhặn,
nhưng rõ ràng là bà run lẩy bẩy, vì thế bà rời khỏi cuộc họp mặt sớm.

Những bạn học cũ khác chứng kiến cuộc gặp gỡ đau đớn đó thấy mắt

mình đỏ lên và sống mũi cay cay vì thương cảm. Tĩnh Di và Cố Đại từng là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.