HẢO NỮ TRUNG HOA - Trang 58

CHƯƠNG 4

NGƯỜI ĐÀN BÀ NHẶT RÁC

Bên cạnh tường bao quanh đài phát thanh, cách chỗ phòng bảo vệ không

xa lắm, có một dãy lều lụp xụp đắp điếm bằng những mảnh kim loại, giấy
dầu và túi nilon. Những người đàn bà ở đó sống bằng nghề nhặt rác đem
bán. Tôi thường tự hỏi không biết họ từ đâu tới, điều gì đã đưa họ đến với
nhau, và kết cục của họ ở đó rồi sẽ ra sao. Dù sao, họ cũng khá khôn ngoan
khi chọn một địa điểm an toàn cho những căn lều của mình, cận kề với
những người lính gác ở phía bên kia bức tường.

Trong dãy lều thưa thớt đó có cái lều bé nhất nổi bật hẳn lên. Vật liệu

của nó không có gì khác, nhưng được nó được sắp xếp khá cẩn thận.
Những bức vách bằng mảnh kim loại được sơn màu ráng chiều rực rỡ, và
giấy dầu được cuộn lại trông giống như cái tháp nhỏ trên lâu đài. Có ba cái
cửa sổ nhỏ làm bằng túi nilon đỏ, vàng và xanh lam, còn cửa ra vào làm
bằng các tông nhiều màu xen lẫn những tấm nhựa, che gió chắn mưa khá
tốt. Tôi thấy xúc động trước sự cẩn thận và tỉ mẩn rõ rệt trong việc dựng
lên chiếc lều mỏng manh này, và chợt nhận ra hình ảnh mấy chiếc chuông
gió làm từ những mảnh thủy tinh vỡ nhẹ nhàng va vào nhau leng keng trên
cái cửa thật hết sức thương tâm.

Chủ nhân lâu đài phế liệu này là một người đàn bà gầy guộc yếu đuối,

đã ngoài năm mươi. Không chỉ cái lều của bà độc nhất vô nhị; ngay cả bà
cũng khác hẳn những người đàn bà nhặt rác khác về ngoại hình. Hầu hết
bọn họ đều đầu tóc bù xù, mặt mũi nhem nhuốc và rách rưới thảm hại,
nhưng người đàn bà này luôn giữ cho mình gọn gàng, và những bộ quần áo
sờn cũ của bà được giữ gìn tuyệt đối sạch sẽ và vá rất khéo. Nếu không có
chiếc túi bà mang theo để thu gom phế thải, người ta sẽ không hình dung
nổi bà là một người nhặt rác. Có vẻ như người đàn bà này sống khá khép
mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.