HẢO NỮ TRUNG HOA - Trang 80

Bà vẫn cương quyết. “Không, không được. Tôi sẽ kể cho cô ngay bây

giờ.” Bà hít một hơi sâu. "Chồng tôi mất một năm trước đó, để lại tôi và
con gái sống trong căn hộ trên tầng năm được đơn vị cấp cho. Nhà tôi chỉ
có một phòng, phải dùng chung bếp và nhà tắm. Căn phòng đó cũng không
lớn, nhưng hai mẹ con tôi cũng không thấy chật. Vì tôi rất ghét nóng quá
hay lạnh quá, nên nửa phòng của tôi nằm cạnh tường trong, nửa phòng của
con gái tôi nằm cạnh tường ngoài. Sáng hôm đó, tôi đột ngột thức giấc vì
một cơn chấn động ầm ầm, cùng tiếng nổ vang dữ dội. Con gái tôi gọi to,
và cố gắng ra khỏi giường đến chỗ tôi. Tôi cố đứng lên, nhưng không thể
đứng thẳng được. Mọi thứ nghiêng ngả, bức tường nghiêng về phía tôi. Đột
nhiên, bức tường phía con gái tôi biến mất, và chúng tôi đứng trơ ra ngay
bên mép tầng năm. Trời hôm đó rất ấm, nên chúng tôi chỉ mặc độc bộ quần
áo lót. Con gái tôi thét lên và hai tay ôm lấy ngực, nhưng trước khi kịp
phản ứng gì hơn, nó đã bị một bức tường đổ hất văng khỏi mép tầng năm.

Tôi hét lên gọi tên con khi bám tay vào mấy cái quần áo treo trên tường.

Mãi tận sau khi cơn rung lắc kết thúc và tôi có thể đứng yên trên sàn nhà
nghiêng tôi mới nhận ra đó là một trận động đất. Tôi điên cuồng tìm cách
xuống dưới, và loạng choạng đi xuống, gào thét gọi tên con.

Tôi không nhận ra là mình chưa mặc quần áo. Tất cả những người sống

sót khác cũng mặc rất ít. Một số thậm chí còn ở trần, nhưng không ai còn
tâm trí đâu mà nghĩ về chuyện đó cả. Chúng tôi hoảng hốt túa ra xung
quanh trong ánh sáng lờ mờ, khóc gọi tên người thân.

Trong mớ tạp âm hỗn loạn đó, tôi hét khản cả tiếng hỏi tất cả những ai

tôi gặp xem có thấy con gái tôi đâu không. Một số người hỏi lại tôi có nhìn
thấy người thân của họ không. Mọi người tìm kiếm và gào thét như điên
cuồng, không ai hiểu gì hết. Khi mọi người dần dần nhận thức đầy đủ về sự
khủng khiếp của sự việc xảy ra, một sự im lặng nhức nhối bao trùm lên tất
cả. Có thể nghe thấy cả tiếng kim rơi. Tôi sợ di chuyển, chỉ sợ lại làm cho
mặt đất rung chuyển lần nữa. Chúng tôi đứng đó quan sát cảnh tượng trước
mắt; những tòa nhà đổ sập, ống nước gãy tan, những cái hố há hoác dưới
đất, xác người ngổn ngang khắp nơi, trên mặt đất, treo lơ lửng trên những
thanh xà nhà và bên ngoài các ngôi nhà. Một màn khói bụi dâng lên. Không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.