HẢO NỮ TRUNG HOA - Trang 81

thấy mặt trăng hay mặt trời, không ai biết lúc ấy là mấy giờ. Chúng tôi đã
tự hỏi liệu mình có còn ở vùng đất của người sống hay không nữa".

Tôi nhắc bà Dương uống chút nước.
“Nước ư? À, đúng rồi... Tôi chẳng rõ là mất bao lâu, nhưng tôi bắt đầu

thấy khát vì đã hét khản cả cổ. Ai đó nói ra ý nghĩ của tôi bằng một giọng
yếu ớt, ”Nước“, nhắc mọi người quay trở lại với vấn đề cấp bách của sự
sống còn. Một người đàn ông trung niên bước ra khỏi đám đông và nói,
”Nếu muốn sống, chúng ta phải giúp đỡ lẫn nhau và tổ chức lại." Chúng tôi
thì thào đồng tình.

Trời bắt đầu rạng, và mọi thứ xung quanh trở nên rõ ràng hơn, và kinh

khủng hơn. Đột nhiên có ai đó hét lên, “Nhìn đằng kia kìa, có ai đó còn
sống!“ Trong ánh sáng nhàn nhạt, chúng tôi nhìn thấy một cô bé lơ lửng
trong không trung, bị kẹt giữa những bức tường bị đổ của hai tòa nhà. Mặc
dù tóc cô bé trùm khuất cả mặt, lại thêm phần dưới cơ thể bị mắc kẹt và
khuất tầm nhìn, nhưng tôi nhận ra màu sắc và kiểu áo nịt ngực, nhận ra cử
động oằn oại của thân mình ấy, đó là con gái tôi. ”Tiểu Bình!“ tôi hét lên.
Tôi gọi tên nó mãi, điên dại vì mừng vui lẫn đau khổ. Con bé vẫn tiếp tục
quằn quại một cách tuyệt vọng, và tôi nhận ra rằng nó không thể nhìn thấy
hay nghe thấy tôi nói. Tôi đẩy mọi người ra để lách lên, huơ chân múa tay
về phía con bé và nức nở đến khản giọng rằng đó là con gái tôi. Gạch vụn
đổ nát ngăn tôi lại. Mọi người bắt đầu xúm vào giúp, cố gắng trèo lên bức
tường đang kẹp cứng con gái tôi, nhưng nó phải cao tới ít ra là hai tầng, và
họ không có dụng cụ gì cả. Tôi hét gọi tên Tiểu Bình không biết bao nhiêu
lần. Nhưng nó vẫn không nghe thấy tôi. Có mấy bà, rồi mấy ông nữa cũng
hỗ trợ tôi gọi nó. Lát sau hầu như tất cả mọi người đều gọi, “Tiểu Bình!
Tiểu Bình!”

Cuối cùng thì Tiểu Bình cũng nghe thấy. Nó ngẩng đầu lên, và dùng bàn

tay không bị mắc kẹt - tay trái - hất tóc ra khỏi mặt. Tôi biết nó đang tìm
tôi. Trông nó rất hoang mang; nó không tìm thấy tôi trong đám đông trần
truồng hay gần như trần truồng bên dưới. Một ông đứng cạnh tôi bắt đầu
đẩy mọi người xung quanh dạt sang hai bên. Lúc đầu không ai trong chúng
tôi hiểu ông ta làm gì, nhưng sau đó nhanh chóng nhận ra ông đang cố dẹp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.