bồng nhỏ, song năm sau nó sẽ hết hạn. Vì thế anh phải ký kết một khoản
vay cho sinh viên nhưng như thế cũng không đủ. Từ năm mười bốn tuổi, hè
nào anh cũng lao động, dành dụm từng đồng một và gần như bí mật, với hy
vọng gom góp được một khoản nho nhỏ. Hè năm đó, anh tìm được việc
phục vụ bàn bãi biển ở Atlantic City, một trong những khách sạn sang trọng
ven bờ đại dương. Thành phố chơi bờicách New York hai giờ rưỡi đường,
Sam ngủ lại đó và chỉ về gặp Federica hai tuần một lần vào ngày nghỉ.
Chặng đường của cô gái nhiều trắc trở hơn. Cô vừa học nốt khóa học
đào tạo nghề làm vườn vừa làm việc bán thời gian cho một trang trại nuôi
ong ở Massachusetts. Nơi có tới hàng chục tổ ong được đặt trong các khu
vườn và các công viên Manhattan.
Phải nói rằng dù chưa từng dùng ma túy bao giờ, song thình thoảng cô
vẫn buôn bán tí chút để thanh toán tiền ma túy và thuốc điều trị cho mẹ cô
vì sức khỏe của bà ngày càng sa sút.
Sam nhiều lần gọi điện đề nghị cho cô mượn tiền; cô từ chối kiên quyết
tới mức anh phải thôi nài nỉ. Anh cũng đã tìm cách khuyên can cô, cảnh
báo cô rằng điều đó rồi sẽ kết thúc tôi tệ, thậm chí còn giảng đạo đức cho
cô: nếu phan phát ma túy, cô sẽ khiến cuộc sống của nhiều người khác gặp
nguy hiểm và như vậy là đồng lõa với bọn buôn lậu. Song chẳng tác dụng
gì. " Anh đừng bắt em phải để mẹ em chết dần" là câu trả lời duy nhất của
Federica và mọi tranh cãi luôn dừng lại ở đó.
Suốt một thời gian dài, cô chỉ giao một vài gói hàng ở chỗ này hay chỗ
khác, trong lúc đi kiểm tra các tổ ong. Rồi vào đầu mùa hè năm ấy, bênh
của mẹ cô trở nên trầm trọng. Bà cần được phẫu thuật sớm, điều này đòi
hỏi một khoản tiền lớn.
Đó là lúc Dustface xuất hiện trong cuộc đời họ. Tên buôn lậu dữ dằn và
hung bạo này kiểm soát một phần khu phố. Dustface để mắt tới Federica từ
trước đó một thời gian. Ở cô toát ra vẻ bí ẩn đôi khi vẫn thấy ở những phụ