HÃY CỨU EM - Trang 275

ăn một miếng bánh kẹp rán giòn vừa ôm hôn nhau âu yếm. Nó xúc động
nhìn họ: nó thì sắp chết mà chưa từng biết yêu là gì.

Đột nhiên, gần đài phun nước lớn, một nhóm sinh viên đang chờ vở

kịch mở màn chợt đồng thanh hát vang bài Hallelujah của Leonard Cohen
theo phong cách Jeff Buckley. Sững sờ vì họ hát quá hay, rất nhiều người
qua đường dừng chân lại để nghe và trong khoảnh khắc, cảm giác biết ơn
và thuần khiết ngự trị khắp không gian công viên.

Rồi một người thuyết giáo, trên tay cầm cuốn Kinh thánh, chặn những

kẻ hiếu kỳ lại và báo cho họ về một thảm họa đang đến gần.

Nhưng chẳng ai thực sự quan tâm tới ông ta...

o O o Mark Rutelli đi tuần trong khu Midtown, ngóng chờ, mặc dù

không mấy tin tưởng, một cú điện thoại sẽ cho ông biết tin tức của Jodie.
Cả sáng nay ông không uống một ly nào. Delgadillo chắc sẽ hoan hỉ lắm
nếu thấy ông say và ông không muốn tặng ông ta sự thích thú đó. Vấn đề
danh dự.

Thế nhưng từ vài phút nay, ông cảm thấy đôi tai mình càng lúc càng run

rẩy. Gần như trái với ý muốn của ông, đôi chân ông phanh kít xe lại trước
cửa một tiệm rượu mạnh. Mất công mơ hão làm gì: hôm nay chưa phải
ngày ông từ bỏ rượu.

Ông xông vào tiệm rượu và bước ra với một chai vodka nhỏ giấu kín

trong tờ giấy bản. Ông chờ đến lúc ngồi vào xe rồi mới nhấp một ngụm.
Rượu khiến lưỡi, vòm miệng và cổ họng ông như bị đốt cháy trước khi thắp
lên ngọn lửa dữ dội trong cuống họng và toàn bộ cơ thể ông. Rutelli biết rất
rõ rằng cảm giác tăng lực này chỉ là một kiểu đánh lừa bản thân, song trong
thời gian ngắn, chất độc ấy lại khiến ông nhanh chóng trở nên hoạt bát. Trái
tim tràn ngập nỗi buồn và cảm giác tội lỗi, ông hớp thêm một ngụm và nhẹ
người đi khi thấy hai tay không còn run nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.