HÃY NGHĨ TỚI MỘT CON SỐ - Trang 144

những vật khác trong khung cảnh, chế độ bình thường để mô tả chính đồ vật
ấy, và chế độ cận cảnh để lấy chi tiết.

Nằm trong tâm điểm chú ý của họ là một chiếc ghế gập sân vườn thuộc

kiểu ghế mỏng manh thường bán ở cửa hàng giảm giá. Dấu chân dẫn thẳng
đến ghế. Trước ghế, hằn sâu trong tuyết là năm, sáu mẩu thuốc lá. Gurney
ngồi xổm xuống để xem kỹ hơn và thấy đó là thuốc lá hiệu Marlboro. Dấu
chân sau đó đi tiếp từ chỗ ghế, vòng qua một bụi đỗ quyên về phía sân hiên
nơi án mạng xảy ra.

“Chúa ạ,” Gurney nói. “Hắn ta mới ngồi đó hút thuốc ư?”
“Ừ. Một chút thư giãn trước khi cửa cổ nạn nhân. Ít ra thì trông có vẻ như

thế. Tôi thấy anh chau mày lại như vậy có phải muốn hỏi cái ghế sân vườn
nhỏ thảm hại kia ở đâu ra đúng không? Tôi cũng đã hỏi câu đó.”

“Và câu trả lời là?”

“Vợ nạn nhân nói chưa bao giờ thấy nó ở đó. Bà ta có vẻ thất kinh khi

thấy ghế gì mà lại kém chất lượng đến vậy.”

“Sao cơ?” Gurney bật ra từ ấy như quất roi. Những lời nhận định khinh

khinh của Hardwick đã trở thành những móng tay cào trên bảng đen, nghe
khó chịu.

“Đùa chút thôi.” Hắn nhún vai. “Không thể để cho một vụ cứa cổ làm ta

xuống tinh thần được. Nhưng nghiêm túc mà nói, đây có lẽ là lần đầu tiên
trong suốt cuộc đời sang giàu của mình, Caddy Smythe-Westerfield Mellery
đến gần một chiếc ghế rẻ tiền tới vậy.”

Gurney biết rõ những trò khôi hài trong giới cảnh sát và sự cần thiết của

nó trong việc đối phó với những chuyện khủng khiếp thường nhật trong
công việc, nhưng lắm lúc nó lại làm anh khó chịu.

“Anh muốn nói tên giết người mang theo ghế sân vườn của mình ư?”
“Có vẻ như thế,” Hardwick nói, mặt nhăn nhó trước khả năng vô lý ấy.

“Và sau khi hút xong – gì nhỉ, nửa tá điếu Marlboro đúng không? – hắn đi

đến cửa sau, dụ Mellery ra hàng hiên bên ngoài rồi cắt cổ anh ta bằng một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.