HÃY NGHĨ TỚI MỘT CON SỐ - Trang 154

“Vụ này không giống như giết người hàng loạt,” Gurney đồng ý. “Tôi

không nghĩ lát nữa anh sẽ tìm được mấy ngón tay cái trong hộp thư đâu.
Nhưng có cái gì đó khiến ta phải hoang mang khi hắn lại gọi anh, sĩ quan
điều tra chính, là ‘cặn bã của thế gian’.”

Họ đi vòng quanh căn nhà ra cửa trước để tránh làm gián đoạn những

chuyên gia xử lý hiện trường trên sân hiên. Một viên cảnh sát mặc sắc phục
từ văn phòng cảnh sát trưởng đang đóng đô ở đó để kiểm soát việc ra vào
nhà. Gió ở đó càng lúc càng buốt lạnh, và anh ta đang giậm chân, vỗ đôi tay
đeo găng vào nhau để tạo ra chút hơi ấm. Sự khó ở thấy rõ trên khuôn mặt
làm méo mó nụ cười trên môi anh ta khi chào Hardwick.

“Cà phê đang tới phải không?”
“Không biết. Nhưng hy vọng là vậy,” Hardwick vừa nói vừa lớn tiếng khịt

mũi để nước mũi không chảy ra. Hắn quay sang Gurney. “Tôi không giữ anh
lâu đâu. Tôi chỉ muốn anh cho tôi xem mấy bức thư mà anh nói là ở trong
phòng làm việc – tôi muốn chắc chắn là toàn bộ số thư còn ở đó.”

Bên trong căn nhà cổ kính xinh xắn có lót thảm màu hạt dẻ, tất cả đều tĩnh

lặng. Hơn bao giờ hết, nơi đây sặc mùi tiền.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.