HÃY NGHĨ TỚI MỘT CON SỐ - Trang 216

tra viên chính, người khớp mọi thứ lại với nhau nhưng đến lúc khen thưởng
lại luôn nhường công trạng cho người khác. Người ta nói ở Sở Cảnh sát tài
năng của anh là lớn nhất còn cái tôi thì nhỏ nhất.”

Gurney mỉm cười, không cười vì lời tâng bốc anh biết đã được chuẩn bị

từ trước, mà cười vì vẻ mặt sửng sốt của Kline trước cái khái niệm miễn
cưỡng nhận công trạng.

“Tôi thích công việc. Tôi không thích làm trung tâm của sự chú ý.”
Kline nhìn một chập lâu như người đang tìm một hương vị khó thấy trong

thức ăn rồi lại bỏ dở giữa chừng.

Y nghiêng người về phía trước. “Tôi muốn biết theo anh, anh sẽ muốn

đóng vai trò như thế nào đối với vụ án này.”

Đây là câu hỏi quyết định. Để liệu trước phải trả lời câu hỏi này như thế

nào, Gurney đã tốn nhiều thời gian suy nghĩ trong suốt quá trình lái xe từ
Walnut Crossing đến đây.

“Trong vai trò một cố vấn phân tích.”
“Vậy nghĩa là sao?”

“Tổ điều tra ở BCI chịu trách nhiệm thu thập, xem xét, bảo toàn chứng

cứ, thẩm vấn nhân chứng, lần theo đầu mối, xác minh chứng cứ ngoại phạm,
và cuối cùng là lập ra giả thuyết tạm thời về nhân thân, hướng hành động,
động cơ của hung thủ. Yếu tố cuối cùng đóng vai trò then chốt, và đó là yếu
tố tôi tin có thể góp sức.”

“Bằng cách nào?”
“Xem xét các dữ kiện trong một tình huống phức tạp và lập ra một kịch

bản hợp lý là phần công việc mà tôi cho rằng mình giỏi nhất.”

“Tôi không nghĩ vậy.”
“Những người khác thì giỏi thẩm vấn nghi phạm, giỏi phát hiện chứng cứ

ở hiện trường…”

“Chẳng hạn như phát hiện ra viên đạn mà không ai khác biết tìm ở đâu

ư?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.