HÃY NGHĨ TỚI MỘT CON SỐ - Trang 274

“Tôi không thể để họ lấy được. Đó là một món quà. Món quà cuối cùng

Albert tặng tôi.”

“Tôi có thể xem món quà đó không?”

“Anh xem rồi còn gì. Kia kìa – sau lưng anh đấy.”
Gurney xoay người quanh phòng và lần theo ánh mắt chăm chú của bà ta

vào cái bình cắm hoa nhựa màu hồng ở giữa bàn. Quan sát kỹ hơn, hóa ra
bình chỉ cắm một bông hoa nhựa màu hồng nhưng nở xòe lòe loẹt nên mới
nhìn vào rất dễ có cảm giác đang ngắm một bó hoa.

“Albert tặng bà bông hoa ấy à?”

“Ông ấy định vậy,” bà ta nói sau một chút ngập ngừng.
“Ông ấy chưa tận tay tặng cho bà sao?”
“Ông ấy đâu còn tặng được nữa, đúng không?”

“Ý bà là do ông nhà đã bị giết ư?”
“Tôi biết ông ấy mua để tặng tôi mà.”
“Chuyện này có thể hệ trọng lắm, bà Rudden ạ,” Gurney nói nhẹ nhàng.

“Xin nói cho tôi biết cụ thể bà đã tìm thấy gì và đã làm gì.”

“Khi tôi và Jonah từ Phòng Thiên Khải về nhà, hai mẹ con nghe tiếng ti

vi, và tôi thì không muốn quấy rầy Albert. Ông ấy thích xem ti vi lắm. Ông
ấy không thích đang xem ti vi mà có người bước ngang trước mặt. Cho nên
Jonah và tôi đi vòng ra cửa sau vào nhà bếp thay vì đi cửa trước để khỏi phải
bước ngang qua mặt ông ấy. Mẹ con tôi ngồi trong bếp, Jonah ăn cây kem
trước giờ ngủ của nó.”

“Hai người ở trong bếp bao lâu?”
“Tôi không nhớ nữa. Hai mẹ con ngồi nói chuyện. Jonah sâu sắc lắm.”

“Nói chuyện gì thế?”
“Nói đề tài ưa thích của Jonah – khổ nạn Thời Mạt Thế. Trong Kinh

Thánh có nói, trong Thời Mạt Thế sẽ có khổ nạn. Jonah lúc nào cũng hỏi tôi
có tin không, nếu có thì sẽ có bao nhiêu khổ nạn và là khổ nạn gì. Mẹ con tôi
nói chuyện đó nhiều lắm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.