HÃY NGHĨ TỚI MỘT CON SỐ - Trang 313

Vòng quanh góc sau căn nhà, anh nhận thấy khu vực sáng trưng như ban

ngày dưới ánh đèn chói chang này không hẳn là ‘cái sân’ mà anh đã mong
đợi. Cũng như ngôi nhà, nó phô bày một sự pha trộn lạ lẫm giữa dở dang và
tiêu điều. Một người đàn ông vóc dáng nặng nề có mái tóc hói dở đang đứng
ở cửa sau, trên một bậc tam cấp thô sơ được làm tạm bợ bằng những tấm gỗ
kích thước 2 x10. Cặp mắt người đàn ông lướt qua khoảng đất trống rộng
hơn hai nghìn mét vuông tách ngôi nhà ra khỏi một bụi cây sơn.

Mặt đất lồi lõm như chưa từng được san phẳng sau khi móng được lấp đất

lại. Những mảnh gỗ làm giàn chất đống chỗ này chỗ kia đã ngả xám do thời
tiết. Ngôi nhà chỉ mới được lợp ngoài phân nửa, và lớp nhựa chống ẩm trên
lớp gỗ dán bên ngoài đã phai màu vì phơi sương gió. Có cảm giác như đây
không phải là một nơi đang thi công mà là một nơi đã bỏ lửng thi công.

Khi ánh mắt người đàn ông chắc mập ấy đến chỗ Gurney, anh ta nhìn anh

chăm chú trong vài giây rồi hỏi, “Anh là người đến từ vùng Catskills sao?”

“Đúng vậy.”
“Đi dọc theo dải băng khoảng 3 mét nữa, rồi bước phía dưới dải băng, đi

vòng qua đây ra cửa sau nào. Anh nhớ tránh xa chỗ dấu chân đi từ ngôi nhà
đến lối xe ra vào đấy.”

Đây có thể là Gowacki, nhưng vốn không thích giả định nên anh hỏi và

nhận được một câu khẳng định ậm ừ.

Khi đi ngang qua bãi đất trống mà trước đây lẽ ra là sân sau, Gurney tiến

đủ gần đến chỗ dấu chân để có thể nhận ra sự tương đồng giữa chúng với
những dấu chân ở chỗ viện.

“Nhìn thấy quen không?” Gowacki hỏi, mắt chăm chú nhìn Gurney một

cách tò mò.

Khả năng nắm bắt của tay thám tử tròn trĩnh này không có vẻ gì là ngớ

ngẩn cả, Gurney nghĩ. Anh gật gù. Giờ thì đến lượt anh thể hiện khả năng
nắm bắt tình huống.

“Mấy dấu chân này khiến anh băn khoăn à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.