HÃY NGHĨ TỚI MỘT CON SỐ - Trang 320

40

Phỏng Đoán

Mark Mellery. Albert Rudden. Richard Kartch. Ba người đàn ông. Ba

mục tiêu bị tra tấn tinh thần, bị bắn và đâm liên tục đến nỗi đầu gần như lìa
khỏi cổ. Họ đã làm gì, riêng lẻ hay phối hợp, để phải gây ra một vụ trả thù
rùng rợn đến thế?

Mà có thật là trả thù không? Những lời lẽ bóng gió về cuộc trả thù được

truyền tải trong thư có khi nào chỉ là tấm bình phong che đậy một động cơ
thực dụng hơn chăng, như Rodriguez đã từng đề xuất?

Mọi chuyện đều còn khả năng.
Khi Gurney khởi hành trở lại Walnut Crossing thì bình minh đã gần ló

dạng, và trong không khí đã ngập tràn mùi hương tuyết. Anh đã chìm vào
trạng thái nhận thức căng thẳng trong đó sự mệt lả tột cùng ganh đua với sự
tỉnh táo nhờ kích thích. Bao nhiêu suy nghĩ, hình ảnh lũ lượt kéo đến trí óc
anh không theo trình tự hay logic nào.

Một hình ảnh trong số đó là tấm séc của người chết, cái tên R. Kartch. Nó

gợi lên thứ gì đó đang ngấp nghé dưới cánh cửa lật chưa khai thông của ký
ức, thứ gì đó không đúng lắm. Như một ngôi sao yếu ớt, nó trốn tránh được
một cuộc lùng sục trực tiếp nhưng thi thoảng lại xuất hiện trong tầm nhìn
ngoại biên của anh một khi anh ngừng kiếm tìm nó.

Anh gắng sức tập trung vào những khía cạnh khác của vụ án, nhưng tâm

trí anh không chịu làm việc có trình tự nữa. Trái lại, anh thấy vũng máu đã
khô một nửa ấy lan khắp sàn bếp nơi Kartch ở, đầu bên kia xác lan ra dưới
bóng chiếc bàn ọp ẹp. Anh đờ đẫn nhìn con đường cao tốc phía trước, cố
gắng xua đi hình ảnh đó nhưng chỉ có thể thay thế nó bằng hình ảnh vết máu
có kích thước tương tự trên hiên đá nhà Mark Mellery, rồi hình ảnh này lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.