HÃY NGHĨ TỚI MỘT CON SỐ - Trang 48

Vì những bù đắp chẳng mong kéo dài.
Vì màu máu đỏ không phai

Như ai tô điểm một bông hoa hồng.
Để ai cũng phải nằm lòng
Gieo gì gặt nấy, đừng hòng cậy ai.

Sau khi ghi lại đoạn thơ xuống tập giấy cạnh điện thoại, Gurney đọc lại

cẩn thận, cố gắng cảm nhận tác giả của nó – một tay lập dị lẩn quất đâu đó
tại giao điểm giữa ý đồ báo thù và thôi thúc thể hiện ý đồ đó bằng thơ.

Mellery phá vỡ sự im lặng. “Anh đang nghĩ gì vậy?”
“Tôi đang nghĩ có lẽ đến lúc anh nên đi báo cảnh sát rồi.”

“Tôi không muốn làm vậy.” Sự kích động đang trở lại. “Tôi đã giải thích

cho anh hiểu rồi mà.”

“Tôi biết. Nhưng nếu anh muốn lời khuyên chân thành của tôi thì nên làm

vậy,”

“Tôi hiểu ý anh chứ. Nhưng tôi muốn nhờ anh giúp cách khác cơ.”

“Cách tốt nhất, nếu anh đủ khả năng tài chính, là thuê vệ sĩ bảo vệ anh

24/24.”

“Ý anh là đi quanh khắp trang viên giữa hai con khỉ đột ư? Tôi phải giải

thích khỉ gió gì với khách đây?”

“Anh nói ‘khỉ đột’ là hơi quá đấy.”

“Này, vấn đề là, tôi không nói dối khách của tôi. Nếu có người hỏi những

người mới này là ai, tôi đành phải thú nhận họ là vệ sĩ thôi chứ biết làm sao,
như vậy nhất định sẽ phát sinh thêm nhiều câu hỏi nữa. Chuyện này sẽ gây
hoang mang – rất có hại cho bầu không khí mà tôi luôn gắng sức tạo ra ở
đây. Anh còn kế hoạch hành động nào khác có thể đề nghị không?”

“Cũng còn tùy. Vậy anh muốn hành động mà tôi đề nghị sẽ đạt được kết

quả gì nào?”

Mellery đáp lại bằng một cái cười hời hợt ủ rũ. “Có lẽ anh có thể tìm ra

người đang theo dõi tôi và tìm hiểu xem hắn muốn làm gì tôi, và ngăn chặn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.