HÃY NGHĨ TỚI MỘT CON SỐ - Trang 77

“Ở đây thì không,” Mellery nói. “Phương pháp tiếp cận của chúng tôi

mang tính mềm mỏng và hiếu khách. Đại từ ưa thích nhất của chúng tôi là
chúng ta, chứ không phải các bạn. Chúng tôi nói về những thiếu sót, những
nỗi sợ, những hạn chế của chúng ta. Chúng tôi chưa bao giờ chỉ vào mặt ai
mà kết tội người đó cả. Chúng tôi tin rằng những lời buộc tội sẽ có xu hướng
củng cố bức tường của sự phủ nhận hơn là phá sập nó. Xem qua một trong
những cuốn sách của tôi, anh sẽ hiểu triết lý này rõ hơn.”

“Tôi chỉ nghĩ một số việc thỉnh thoảng xảy ra ở đây có thể không thuộc

cái triết lý ấy.”

“Chúng tôi nói sao làm vậy mà.”
“Không có đối chọi gì cả sao?”
“Sao anh cứ lặp đi lặp lại điểm ấy vậy?”

“Tôi đang thắc mắc không biết anh có bao giờ chơi ai đó một cú nặng đến

mức khiến họ muốn chơi lại anh chưa.”

“Phương pháp của chúng tôi ít khi làm ai giận dữ lắm. Hơn nữa, bạn tâm

thư của tôi là ai đi nữa thì hắn cũng thuộc về cái quá khứ rất xa so với thời
điểm viện này ra đời.”

“Có lẽ vậy thật, nhưng cũng có lẽ không.”

Một cái chau mày ngơ ngác hiện trên khuôn mặt Mellery. “Hắn tập trung

vào những ngày chè chén của tôi, vào chuyện nào đó mà tôi đã làm trong
men rượu, vì vậy nó phải xảy ra trước khi tôi lập ra cái viện này.”

“Mặt khác, cũng có thể người nào đó khăng khít với anh ở hiện tại, đọc

sách anh viết, biết được chuyện bù khú của anh, muốn làm anh sợ thì sao.”

Khi ánh mắt của Mellery tản mác qua một chuỗi các khả năng mới nảy

sinh thì một phụ nữ trẻ bước vào phòng. Cô có đôi mắt xanh lục thông minh
và mái tóc đỏ chải ngược kiểu đuôi ngựa.

“Xin lỗi đã ngắt lời ông. Tôi nghĩ ông nên xem những lời nhắn này.”
Cô trao cho Mellery một chồng nhỏ những lời nhắn viết trên giấy hồng,

vẻ mặt ngạc nhiên của y cho Gurney cảm giác là chẳng mấy khi y bị ngắt
ngang như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.