HẸN HÒ THEO KIỂU CỦA EM - Trang 291

đúng kiểu, và dì ấy yêu cái phòng ngủ ấy đúng như nó vẫn đang như thế, là
một chuyện tốt đẹp à? Một vài đồ cổ dì ấy có, và đã bị bán trước khi dì có
thể cố cứu lại chúng, là những vật gia bảo và không thể thay thế được."

"Dù bà ấy yêu quý nó thế nào chăng nữa, đó chỉ là đồ nội thất. Ông ấy là

chồng; em không nghĩ ông ấy xứng đáng được đối xử tốt hơn là việc bị bà
ấy cố dùng xe đâm vào à?"

"Dì ấy là vợ," Tôi đáp trả. "Anh không nghĩ dì xứng đáng được đối xử tốt

hơn là bị phá hủy đi những đồ mà dì yêu thích, và lấp vào đó những món
mà dì hoàn toàn ghét à? Sau ba lăm năm, anh không nghĩ ít nhất dượng ấy
cũng nên có khả năng bảo với người thiết kế là dì Sally ghét thép và kính
à?"

Vẻ mặt anh, dù không nói ra, cho thấy bản thân anh cũng chẳng quan tâm

gì đến chuyện mấy thứ đồ đạc tối tân đó, dù anh đã ko diễn đạt theo cách
ấy. "Và thế là bà ấy điên lên vì ông ta không chú ý đến cái style mà bà ấy
thích?"

"Không, dì ấy bị tổn thương vì nhận ra dượng đã hoàn toàn không chú ý

chút nào đến dì. Dì phát điên lên vì dượng ấy đã bán đồ của dì đi."

"Đó không phải cũng là đồ của ông ấy ư?"

"Dượng ấy có bỏ hàng tháng trời để lùng tìm từng món một không?

Dượng ấy có tự tay hoàn thiện chúng không? Em có thể khẳng định chúng
là đồ của dì"

"Okay. Thế vẫn không đáng để cố gắng giết ông ta."

"Well, anh biết mà, dì ấy không cố gắng giết dượng ấy. Dì ấy chỉ muốn

trả lại dượng phần tổn thương như dì đã bị thôi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.