HIỆU HẠNH PHÚC CÁC BÀ - Trang 126

- Cũng là một ý kiến! - Hutin reo lên - Nếu mụ đến đây, tớ lơn ngay, tớ

cần một trăm xu.

Ở gian bán găng, cả một dãy các bà ngồi trước các quầy hàng chật hẹp,

căng nhung màu ve, góc bọc kim loại mạ kền, nhân viên bán hàng thì tươi
cười chất đống trước họ những hộp dẹt, màu hồng xẫm, rút ngay từ quầy
hàng ra, y như những ố kéo có nhãn hiệu của một tay bán đồ giấy bồi. Đặc
biệt, Mignot nghiêng bộ mặt xinh tươi, uốn éo cái giọng ngọt xớt của dân
Paris. Hắn đã bán được cho bà Desforges mười hai đôi găng da dê, những
găng Hạnh phúc, đặc sản của nhà hàng. Rồi bà lại hỏi mua ba đôi găng
Thụy Điển. Và, bây giờ thử găng Saxe sợ không đúng cỡ.

- Chà, tuyệt, thưa bà! - Mignot nhắc lại... - Cỡ sáu ba tư sợ lớn quá so với

bàn tay như của bà.

Nửa mình ngả trên quầy, hắn cầm bàn tay bà ta, lấy từng ngón tay một,

vuốt dài để luồn chiếc găng, vuốt đi vuốt lại và nhấn xuống; và hắn nhìn bà
ta, như chờ đợi trên mặt bà nét ngả nghiêng của một niềm vui khoái trá.
Nhưng bà ta, khuỷu tay đặt lên mép khăn nhung, cổ tay giơ lên, chìa những
ngón tay cho hắn với vẻ thản nhiên như cách bà ta đưa bàn chân cho cô hầu
buồng để cài giầy. Hắn chẳng phải là anh đàn ông, bà ta sử dụng hắn vào
công việc nội thất với sự coi khinh quen thuộc đối với kẻ hầu hạ, bà ta cũng
chẳng nhìn hắn nữa.

- Tôi không làm bà đau chứ, thưa bà?

Bà ta hất đầu để trả lời không. Mùi găng Saxe, cái mùi dã thú ấy như

đượm ngọt của xạ hương, thường khi làm bà ta ngây ngất và đôi khi bà
cười, thú thật ba ưa cái hương vị mơ hồ ấy, có cái gì của con thú điên
cuồng, nó không gây nên chút hơi ấm dục tình nào giữa bà và gã bán hàng
nào đó hành nghề.

- Và cả cái này, thưa bà?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.