HIỆU HẠNH PHÚC CÁC BÀ - Trang 138

Boves, ngạc nhiên thấy bà vọc cánh tay vào cả mớ đăng-ten thế kia, lão đưa
con mắt sắc nhìn những bàn tay nóng hổi của bà.

- Phía tay phải, thưa các bà. - Hutin nói và lại tiếp tục đi.

Hắn đã phát khùng. Làm cho hắn lỡ một lượt bán, ở bên dưới, thế chưa

đủ hay sao? Bây giờ họ lại la cà ở mỗi chỗ ngoặt của cửa hàng! Và, trong
cơn điên của hắn, đặc biệt có niềm đố kỵ của những gian hàng vải vóc đối
với những gian hàng đồ may sẵn, luôn luôn xung đột, tranh giành khách,
cướp lẫn nhau khoản phần trăm và hoa hồng. Gian tơ lụa, còn hơn cả gian
len, điên người khi nó phải dẫn đến gian may sẵn một bà quyết định mua
măng-tô, sau khi bắt nó phải giở ra hết taffeta đến lụa phai.

- Cô Vadon! - Hutin cuối cùng, khi đến được quầy hàng, giận dữ gọi.

Nhưng cô này đi qua mà không nghe thấy, vì đang mải bán vội vàng.

Gian hàng đầy người, xếp đuôi nhau ngang một đầu, vào và ra qua của gian
đăng-ten và của gian đồ lót đối nhau; trong khi, phía trong cùng những bà
khách cởi áo ngoài, đang thử quần áo, cong lưng trước những tấm gương.
Thảm moquette đỏ [11] làm dịu tiếng chân đi, tiếng nói ồn ào và xa xa ở
tầng dưới hầu như tắt ở đây, chỉ còn là tiếng xì xào âm thầm, hơi nóng của
một buồng khách, nặng nề vì cả đám phụ nữ hỗn độn.

- Cô Prunaire! - Hutin la lên.

Cả cô này cũng không ngừng tay, hắn liền rỉ răng nói thêm, để không ai

nghe tiếng.

- Lũ khỉ cái!

Hắn đặc biệt chẳng ưa gì họ, rạc chân leo thang để đưa khách cho họ,

bực tức vì đổ tội cho họ, nẫng mất tiền kiếm ra từ bên trong tới hắn. Đây là
một cuộc vật lộn âm thầm, mà chính họ cũng ráo riết như thế; và, trong sự
mỏi mệt chung, lúc nào cũng đứng, người rữa ra, không còn phân biệt trai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.