HIỆU HẠNH PHÚC CÁC BÀ - Trang 141

mà cô chưa làm bao giờ. Tuy nhiên, vẫn phải tuân lời, cô để Marguerite
trùm chiếc áo lên người, như trên một tượng gỗ.

- Cô đứng thẳng lên. - Bà Aurélie nói.

Nhưng rồi liền đó người ta quên mất Denise. Mouret vừa bước vào cùng

với Vallagnosc và Bourdoncle, anh chào mấy bà, anh nhận lời họ khen về
cuộc trưng bày tân phẩm mùa đông huy hoàng. Tất nhiên người ta la lên về
cái phòng khách phương Đông. Vallagnosc hoàn thành cuộc dạo qua các
quầy hàng, tỏ vẻ ngạc nhiên hơn là thán phục: là vì, tựu trung với sự uể oải
của kẻ chán đời, anh xem đó chẳng qua là chất đống thật nhiều vải vóc
trong cùng một lúc. Còn Bourdoncle, quên mình là người của cửa hàng,
cũng khen ngợi ông chủ, để ông ta bỏ qua chuyện mình đã nghi ngờ và băn
khoăn lúc sáng.

- Vâng, vâng, kể thì cũng khá, tôi rất mừng - Mouret nhắc đi nhắc lại, vẻ

hớn hở, mỉm cười đáp cái nhìn đằm thắm của Henriette - Nhưng mà, tôi
không được quấy rầy các bà mới phải.

Thế là, mọi con mắt lại quay về phía Denise. Cô phó mình cho đôi bàn

tay của Marguerite, cô này bắt cô xoay tròn thong thả.

- Bà nghĩ thế nào, hả! - Bà Marty hỏi bà Desforges. Bà này quyết định,

như người trọng tài tối cao của thời thượng.

- Không đến nỗi dở, mà cắt thì độc đáo... Chỉ một nỗi tôi xem hình như

thân áo chưa thật dẹp.

- Ồ, - Bà Aurélie xen vào - phải thử nó ngay trên mình bà. Bà hiểu cho,

trên mình cô này, nó không có vẻ gì cả, cô ấy không được đẫy... Nào, cô
hãy ngay người lên, cho thật xứng áo.

Người ta mỉm cười. Denise tái mét. Cô cảm thấy nhục nhã, vì phải biến

thành chiếc máy để người ta ngắm nghía và mặc sức bông đùa. Bà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.