HIỆU HẠNH PHÚC CÁC BÀ - Trang 154

hai mươi xu cướp đi là đào một vực thẳm. Đến như mong hôm sau kiếm ra
được mười phrăng, đừng có hòng trong chốc lát mà lo được. Cho đến sớm
tinh mơ cô luôn luôn mê sảng: Pépé bị ném ra phố, còn cô thì lật từng hòn
đá lót đường, tay tím bầm, để xem có tiền bên dưới.

Thì đúng ngày hôm sau cô phải mỉm cười đóng cái vai cô gái ăn mặc lịch

sự. Các bà khách đến gian hàng, bà Aurélie gọi cô nhiều lần, ném những
chiếc măng-tô lên vai cô để trưng bầy những kiểu cắt mới. Và, trong khi cô
phải cong lưng làm dáng y như trong tranh vẽ mốt áo, cô nghĩ tới bốn mươi
phrăng tiền trọ của Pépé mà cô đã hứa chiều hôm đó sẽ trả. Cô có thể bỏ
khoản mua giầy tháng đó, nhưng dù thêm vào số ba mươi phrăng còn lại
khoản bốn phrăng mà cô đã chắt bóp để dành từng xu, cũng mới chỉ được
ba mươi tư phrăng; thế thì đào đâu ra sáu phrăng để cho đủ số? Đó là mối
lo lắng làm cô quặn ruột.

- Bà xem, hai vai thoải mái - Bà Aurélie nói - Rất lịch sự, mà rất thuận

tiện... Cô thử khoanh tay lại.

- Chà! Cực kỳ, - Denise vẫn giữ vẻ hòa nhã, nhắc lại - không cảm thấy áo

nữa... Bà chắc vừa lòng.

Bây giờ cô tự trách mình, Chủ nhật trước, đã đi kiếm Pépé ở nhà bà Gras

để cho nó đi dạo dường Champs-Élysées. Thằng bé tội nghiệp rất ít được đi
chơi với cô. Nhưng, phải mua cho nó bánh ngọt và một cái xẻng, rồi dẫn nó
đi xem múa rối, và thế mà tiêu mất hai mươi chín xu. Cái thắng Jean làm
trò ngu dại thật sự chẳng nghĩ đến em nó. Rồi bao nhiêu lại đổ lên đầu cô.

- Nếu bà không ưng... - Bà gian hàng trưởng lại nói - Này, cô, ướm cái

măng-tô tròn, để cho bà xem.

Thế là Denise lại khoác cái măng-tô tròn, vừa đi dẫn rượu vừa nói:

- Cái này ấm hơn... Mốt năm nay đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.