HIỆU HẠNH PHÚC CÁC BÀ - Trang 170

như trẻ con. Sinh ở Dunkerque, con út một người bán hương liệu, anh ta
đến Paris gần như bị bố và anh đuổi đi vì thấy anh ta xuẩn. Thế nhưng, ở
hiệu Bon Marché, anh kiếm ba nghìn năm trăm phrăng. Anh ta đần, nhưng
lại rất tinh về vải vóc. Phụ nữ thấy anh dễ thương.

- Thế xe ngựa đâu? - Pauline hỏi.

Phải đi ra tới đại lộ. Mặt trời đã chiếu nóng, buổi sáng tháng Năm đẹp

phơi phới trên đường phố, và trời không gợn mây, cả một niềm vui phảng
phất trong không trung xanh biếc, trong như thủy tinh. Denise bất giác hé
môi mỉm cười; cô thở mạnh dường như lồng ngực cô thoát khỏi một cơn
ngột ngạt sáu tháng trời. Cuối cùng, thế là cô không còn cảm thấy trên
mình cái không khí kín bưng, những hòn đá nặng của hiệu Hạnh phúc các
bà! Vậy là cô có trước mắt cả một ngày dã ngoại tự do! Và cứ như cô mang
một sức khỏe mới, một niềm vui vô tận, với những cảm giác mới của con
nít. Thế nhưng, trong xe ngựa, cô quay mặt đi, sượng sùng, khi Pauline hôn
trụt một cái lên môi nhân tình.

- Này, - Cô nói, đầu vẫn sát cửa xe - ông Lhomme kia kìa. Ông ấy đi mới

nhanh chứ!

- Ông ấy mang kèn. - Pauline nghiêng người nói thêm - Đúng là một lão

gàn! Cứ như là lão ta chạy đến một cuộc hẹn hò.

Quả thật, Lhomme, ống kèn cắp ở nách, bước thoăn thoắt dọc theo

trường thể dục, mũi hếch lên, cười khoái trá một mình, nghĩ tới cuộc vui
sắp dự. Ông ta sẽ qua ngày ở nhà một người bạn, tay sáo của một rạp hát
nhỏ, ở đó các tài tử chơi nhạc nhẹ ngày Chủ nhật, ngay sau chầu cà-phê
sữa.

- Mới tám giờ! Lão cuồng! - Pauline lại nói - Thế mà cậu biết bà Aurélie

và cả đám bâu xậu của bà ta phải lên tầu Rambouillet chạy vào sáu giờ hai
nhăm... Chắc chắn, hai vợ chồng sẽ không gặp nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.