HIỆU HẠNH PHÚC CÁC BÀ - Trang 173

- Phải rồi, - Baugé tiếp, tay giơ lên che nắng - tôi nhận ra chiếc xuồng gỗ

đào hoa tâm... Xuồng kia chắc là của một đội sinh viên. - Và anh ta giải
thích mối hằn thù cũ dẫn đến những cuộc xung đột giữa thanh niên các
trường và đám nhân viên thương nghiệp. Denise nghe nói gọi tên Hutin thì
dừng lại; mắt đăm đăm, cô nhìn theo chiếc thuyền mỏng, cô tìm chàng trai
giữa đám người chèo mà chẳng thấy gì ngoài hai vệt trắng của hai phụ nữ,
một người ngồi ở phía tay lái, đội mũ đỏ. Những tiếng nói lạc đi giữa tiếng
nước chảy xiết.

- Trôi sông, bọn caboulot!

- Bọn calicot, trôi sông! Trôi sông!

Buổi chiều họ quay về khách sạn của đảo... Nhưng trời trở lạnh, phải ăn

ở một trong hai buồng đóng kín cửa, ở đó khí ấm mùa đông còn thấm
những khăn trải bàn một hơi lạnh sặc mùi xà phòng. Ngay lúc sáu giờ bàn
đã thiếu, khách đi dạo vội vã tìm một góc; và người phục dịch mang đến
liên tiếp những ghế tựa, ghế dài, xích gần những đĩa, nêm chặt khách ăn.
Bây giờ đâm ra ngột ngạt, người ta sai mở cửa sổ. Bên ngoài, ánh ngày
nhạt dần, một ánh hoàng hôn xanh nhạt từ những ngọn bạch dương lọt
xuống, nhanh quá, đến mức khách sạn, thiếu trang bị cho những bữa ăn
trong nhà như thế, không có đèn, phải thấp mỗi bàn một cây nến. Thật là ồn
ào, tiếng cười, tiếng gọi nhau, bát dĩa va chạm; trước gió lọt qua các cửa sổ
những cây nến, bạt lửa và chảy ra; trong khi đó bươm bướm đêm đập cánh,
trong không khí nồng mùi thịt, và những đợt hơi giá lạnh ngắn tạt qua.

- Họ vui nhộn ra trò, hả? - Pauline vừa nói vừa vục vào một món cá nấu

rượu mà cô khen tuyệt vời.

Cô nghiêng đầu nói thêm:

- Cậu có nhận ra ông Albert ở đằng kia không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.