HIỆU HẠNH PHÚC CÁC BÀ - Trang 174

Quả thật, đó là anh chàng Lhomme, giữa ba phụ nữ khả nghi, một mụ già

đội mũ vàng, vẻ mặt hèn hạ của kẻ dẫn gái, và hai cô vị thành niên, hai
thiếu nữ mười ba mười bốn tuổi, õng ẹo, trơ trẽn đến chướng. Thằng cha thì
đã say mèm, đập cốc xuống bàn, dọa nện người phục dịch nếu không lấy
ngay rượu mùi.

- Hay đấy! - Pauline lại nói - Một gia đình như thế đó! Bà mẹ thì ở

Rambouillet, ông bố ở Paris và cậu con trai ở Joinville. Họ không giẫm lên
chân nhau.

Denise, vốn ghét ầm ĩ, tuy nhiên mỉm cười, lấy làm khoan khoái và

không còn phải suy nghĩ, giữa đám ồn ào như vậy. Nhưng, bỗng chốc, ở
buồng bên cạnh, có tiếng thét át cả những tiếng khóc. Đó là những tiếng la,
mà theo sau chắc là những cái tát, vì nghe có tiếng xô đẩy, ghế đổ, cả một
cuộc ẩu đả, và lại nghe thấy những tiếng thét ngoài sông lúc nãy:

- Trôi sông, bọn calicot!

- Bọn caboulot, trôi sông! Trôi sông!

Và, khi tiếng hét của chủ quán dẹp yên đám đánh nhau, thì Hutin đột

nhiên xuất hiện. Bận áo vareuse đỏ, mũ vải lật sau gáy, hắn khoác tay cô
gái lớn mặc áo trắng, cô lái xuồng, cài một chùm hoa mào gà bên tai để
chưng màu của chiếc xuồng. Những tiếng hò reo, vỗ tay đón tiếp họ vào; và
hắn phởn phơ, ưỡn ngực, õng ẹo lắc lư kiểu lính thủy, hắn dang tay đấm
vào má mình cho tím lên, lòng đầy hoan hỉ vì được chú ý. Đằng sau họ là
cả đội đi theo. Một chiếc bàn bị đột kích và chiếm lĩnh, tiếng ồn ào càng dữ
dội.

- Hình như, - Baugé giải thích, sau khi nghe những lời chuyện trò phía

sau lưng - bọn sinh viên đã nhận ra cô gái của Hutin, một người cũ của khu
phố, bây giờ hát ở một tiệm cà-phê mạt hạng, phố Montmartre. Thế là họ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.