HIỆU HẠNH PHÚC CÁC BÀ - Trang 199

sinh Robineau một nhân viên bán hàng hạng nhất, làm từ thời bà Hédouin.
Nhưng, đến khi nghe chuyện nơ cà vạt thì Bourdoncle nổi giận. Cái anh
chàng ấy điên hay sao mà lại đứng ra mách mối việc làm thêm cho các cô
bán hàng? Cửa hàng phải trả giá khá đắt thì giờ của các cô ấy, điều đó quá
rõ; thế là các cô ấy ăn cắp của cửa hàng, làm hại đến sức khỏe của mình mà
không thuộc về mình. Đêm là để ngủ, ai cũng phải ngủ, nếu không thì tống
họ ra ngoai!

- Nóng rồi đây. - Hutin nhận xét.

Mỗi lần ba người, thong thả qua lại, đi tới trước buồng ăn thì các tay thư

ký dò xét, bình phẩm từng cử chỉ của họ. Các cậu quên cả món cơm cháy,
trong đó vừa rồi anh giữ két tìm ra một chiếc khuy quần đùi.

- Mình nghe thấy nói “cà-vạt”. - Favier nói. Mà cậu thấy mũi Bourdoncle

bỗng trắng bệt ra đó...

Bây giờ, Mouret cũng bất bình như Bourdoncle. Một cô bán hàng mà

phải làm đêm. Anh thấy hình như đó là phá ngay tổ chức của hiệu Hạnh
phúc các bà. Thế cái cô ngu dại nào mà lại không biết tự túc bằng lãi kiếm
vào bán hàng như vậy? Nhưng khi Bouthemont nói đến tên Denise thì
Mouret dịu đi, anh kiếm lời miễn thứ. À! phải, cái cô gái bé nhỏ ấy, cô ta
chưa thật thạo nghề mà cô lại có những gánh nặng, người ta bảo thế.
Bourdoncle ngắt lời anh để tuyên bố phải đuổi cô ta ra tức thì. Chẳng có lợi
gì với hạng ma lem ấy, anh ta đã nói mãi rồi, và dường như anh ta trả một
mối thù. Mouret đâm lúng túng, làm bộ cười. Trời, cái con người mới
nghiệt ngã chứ! Không thể tha thứ được một lần hay sao? Thì gọi kẻ phạm
tôi lên mà quở mắng. Tựu trung, chính là Robineau phải chịu mọi lỗi, vì
anh ta đáng lẽ phải ngăn cô ấy, anh ta là thư ký cựu thì phải biết rõ lề thói
cửa hàng.

- Đây kia, ông chủ cười rồi! - Favier ngạc nhiên nói khi mấy người lại đi

qua trước cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.