HIỆU HẠNH PHÚC CÁC BÀ - Trang 217

kia phố, một bảng yết thị khiến cô dừng lại. Buồng có đồ đạc cho thuê. Đây
là bảng đầu tiên không làm cô sợ hãi, vì ngôi nhà trông thật tiều tụy. Rồi cô
nhận ra nó, với hai tầng gác thấp, bề mặt màu gỉ, kẹt vào giữa hiệu Hạnh
phúc các bà và nhà khách sạn cũ Duvillard. Ở ngưỡng cửa hiệu bán ô, lão
Bourras tóc xù và râu rậm như bậc tiên tri, kính đặt trên mũi, đang xem xét
một cuốn can bằng ngà. Lão thuê cả nhà, nhưng kê đồ và cho thuê lại hai
tầng gác, để đỡ tiền.

- Thưa cụ, cụ có buồng cho thuê? - Denise nghe theo bản năng, hỏi.

Lão ngước đôi mắt rậm, ngạc nhiên trông thấy cô. Tất cả các cô ấy, lão

đều biết. Và lão trả lời, sau khi nhìn chiếc áo mỏng sạch sẽ, dáng vẻ lương
thiện của cố:

- Đó chẳng phải để cho cô đâu.

- Thế bao nhiêu ạ! - Denise lại hỏi.

- Mỗi tháng mười lăm phrăng.

Thế là cô muốn lên thăm. Trong cửa hiệu chật chội, thấy lão vẫn ngạc

nhiên nhìn cô chằm chằm, cô mới kể chuyện cô thôi việc ở cửa hàng và ý
cô không muốn làm phiền ông chú. Cuối cùng, ông già đi tìm chìa khóa để
trên mảnh ván phía sau cửa hàng, một gian tối tăm, ở đó lão nấu ăn và ngủ;
Phía xa, đằng sau một lớp kính bụi bậm, người ta bắt gặp ánh ngày xanh
nhạt của một mảnh sân trong, rộng không đầy hai thước.

- Để tôi đi trước, kẻo cô ngã. - Bourras nói trong lối đi ẩm thấp dọc theo

cửa hàng.

Lão vấp vào một bậc thang, vừa leo vừa luôn luôn nhắc. Cẩn thận! Thang

đâm vào tường, chỗ ngoặt có một lỗ hở, đôi khi người thuê nhà vẫn để
thùng rác. Trong bóng tối om, Denise không phân biệt được gì hết, chỉ cảm
thấy hơi lạnh của tường cũ ẩm. Tuy nhiên, ở gác một, một lỗ cửa vuông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.