HIỆU HẠNH PHÚC CÁC BÀ - Trang 220

nghe thấy đằng sau có một hơi thở nóng bỏng, những lời lẽ sống sượng vì
thèm muốn; và những gã đàn ông theo đuổi cô đến tận cuối ngõ phố tối
đen, chúng càng được thể vì thấy vẻ tiều tụy của căn nhà. Thế thì tại sao cô
không có một nhân tình? Điều đó khiến người ta lấy làm lạ, có vẻ nực cười.
Thế nào cũng có ngày cô ngã. Chính bản thân cô cũng không thể giải thích
làm thế nào mà cô cưỡng lại được khi cái đói de dọa, và không khí xung
quanh cô rạo rực những thèm muốn dâm dật.

Một tối, Denise không kiếm được cả bánh nấu xúp cho Pépé, trong khi

đó một ông đeo huy chương đi theo cô. Trước ngõ phố, hắn đâm ra tàn
nhẫn, thế là trong một cuộc chống cự vì ghê tởm, cô đẩy ập cửa vào mặt
hắn. Rồi lên trên gác, cô ngồi hai tay run lên. Thằng bé đang ngủ. Cô sẽ trả
lời nó ra sao, nếu nó thức dậy và đòi ăn? Thế mà, chỉ có việc là cô bằng
lòng. Nghèo khổ sẽ chấm dứt, cô sẽ có tiền, có quần áo, một căn buồng
đẹp. Điều đó dễ thôi, người ta bảo cô nào thì cũng phải tới chỗ đó, là vì một
người phụ nữ ở Paris, không thể sống bằng lao động của mình lao động
được. Nhưng cả con người cô bừng bừng phản kháng, cô không giận gì
người khác, nhưng chỉ là ghê tởm trước những chuyện bẩn thỉu và phi lý.
Cô tự tạo cho mình một ý niệm lôgich, khôn ngoan và can đảm về cuộc
sống.

Nhiều lần, Denise tự hỏi như vậy. Một tình ca xưa vang lên trong trí nhớ

của cô, vị hôn thê của một thủy thủ, nhờ tình yêu tránh được những sóng
gió của đợi chờ. Ở Valognes, cô vừa thầm hát điệp khúc tâm tình vừa nhìn
phố vắng. Phải chăng cô cũng vậy, cô có niềm thương trong lòng để có thể
dũng cảm như thế? Cô vẫn nghĩ tới Hutin, đầy lòng khó chịu. Hàng ngày cô
trông thấy hắn đi qua dưới cửa sổ. Bây giờ hắn đã là gian hàng phó, hắn đi
một mình, trước sự kính cẩn của những nhân viên bán hàng thường. Không
bao giờ hắn ngẩng đầu, cô tưởng như đau khổ vì tính tự phụ của anh chàng
đó, mắt nhìn theo hắn, không sợ bị bắt chợt. Và, hễ có bắt gặp Mouret,
chiều nào anh cũng đi qua, cô run người lên cô lập tức trốn mau, ngực đập
mạnh. Anh chẳng cần biết cô ở đâu; mà rồi cô xấu hổ với cửa hàng, cô đau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.