HIỆU HẠNH PHÚC CÁC BÀ - Trang 232

Mắt Robineau lại sáng lên. Trong tâm thần luôn luôn bối rối, anh ta

thường nhảy từ lo sợ đến hy vọng như vậy.

- Ông có một mẫu hàng đó không? - Anh hỏi.

Và khi Gaujean rút từ trong ví ra một mảnh lụa vuông thì anh hoàn toàn

phấn khởi, kêu lên:

- Mà nó đẹp hơn Paris - Hạnh phúc! Dù sao nó đẹp mắt hơn, to cát hơn...

Ông nói phải đấy, phải chơi một đòn. A ha! Được, lần này, tôi bắt chúng
quỳ dưới chân, hay tôi đành chịu.

Bà Robineau cũng phấn khởi theo, tuyên bố cái lụa này tuyệt vời. Denise

cũng tin sẽ thành công. Bữa ăn thế là kết thúc rất vui vẻ. Người ta nói
mạnh, dường như hiệu Hạnh phúc các bà hấp hối đến nơi. Gaujean vừa vét
hết lọ mứt vừa giải thích những hy sinh lớn lao mà anh ta và các đồng
nghiệp sẽ phải chịu để đưa thứ vải như vậy ra với giá rẻ thế; nhưng chẳng
thà họ phá sản, họ đã thề giết chết những cửa hàng lớn. Khi người ta đem
cà-phê ra thì niềm vui càng tăng vì Vinçard đến. Anh ta nhân đi qua tạt vào
để chào hỏi người kế nghiệp của anh.

- Cứ lắm! - Anh ta la lên, tay mân mê mẫu lụa - Bán sẽ chạy, tôi cam

đoan!... Ông nợ tôi lớn lắm đấy nhé! Tôi đã bảo mà, đây là chuyện hốt ra
vàng! Còn anh ta thì vừa mua một khách sạn ở Vincennes.. Đó là một ước
mơ cũ, âm thầm nung nấu khi còn vật lộn với tơ lụa, anh ta chỉ lo không
bán được cửa hàng trước khi tai hoa đến. Thề với mình sẽ đặt cái vốn khổ
sở vào một ngành thương nghiệp, ở đó dễ xoay. Cái chủ trương làm khách
sạn đến với anh ta sau đám cưới của một người anh em họ, cái mồm thì gì
cũng chạy, người ta đã chém họ mười phrăng để đưa ra một ít nước rửa bát
lõng bõng như bột. Và, trước vợ chồng Robineau, niềm vui trút được lên
vai họ một công việc chẳng ra gì mà anh ta lo không giữ được, khiến anh ta
nở thêm bộ mặt với đôi mắt tròn xoe và cái miệng rộng thật thà, tràn trề sức
khỏe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.