HIỆU HẠNH PHÚC CÁC BÀ - Trang 237

- Thì em bảo đó là vợ anh bán giấy mà!... Ồ! Thật là tuyệt!

Ba tháng trôi qua. Mùa xuân lại đến. Denise từ chối không đi Joinville

với Pauline và Baugé. Thỉnh thoảng cô gặp họ ở phố Saint Roch, khi ở nhà
Robineau ra. Trong một cuộc gặp gỡ đó, Pauline cho cô biết có lẽ cô ta sắp
kết hôn với người yêu; chỉ một điều làm cô ta còn do dự, ở hiệu Hạnh phúc
các bà người ta chẳng ưa những cô bán hàng có chồng. Cái ý kết hôn ấy
khiến Denise ngạc nhiên, cô không dám khuyên bạn. Một hôm Colomban
đang giữ cô lại ở gần bể nước để nói về Clara thì vừa lúc cô này đi qua
quảng trường; và cô gái phải tìm cách thoát vì hắn nằn nì nhờ cô đánh tiếng
với cô bạn cũ hỏi xem có bằng lòng lấy hắn. Họ làm sao nhỉ? Tại sao mà
phải tự dằn vặt đến thế? Cô cho rằng mình rất sung sướng là chẳng yêu ai.

- Cô có biết tin không? - Một buổi chiều lão bán ô thấy cô về thì hỏi cô.

- Không, cụ Bourras ạ.

- Thì đấy, lũ khốn kiếp, chúng đã tậu khách sạn Duvillard... Tôi bị bao

vây!

Lão vung hai cánh tay lớn, trong một cơn tức giận làm dựng lên bờm tóc

trắng của lão.

- Một sự móc ngoặc không thể hiểu được! - Lão lại nói - Hình như khách

sạn thuộc về Ngân hàng bất động sản, mà chủ tịch là nam tước Hartmann,
vừa nhượng lại cho Mouret trứ danh của chúng ta... Bây giờ chúng nắm tôi
phía bên phải, phía bên trái, phía đằng sau, thế này này! Cô xem, y như tôi
nắm cái nuốm can này trong tay tôi!

Sự thật là vậy, đâu như người ta ký giấy nhượng hôm trước. Ngôi nhà

nhỏ của Bourras, kẹp vào giữa hiệu Hạnh phúc các bà và khách sạn
Duvillard, treo ở đó như một tổ chim én trong kẽ một bức tường, có vẻ sắp
bị bóp nghiến đến nơi, khi cửa hàng lấn sang khách sạn; mà cái ngày đó đã
tới, gã khổng lồ đi quành cái trở ngại nhỏ, bao vây nó bằng hàng hóa chất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.