HIỆU HẠNH PHÚC CÁC BÀ - Trang 253

Cô nhìn sang Colomban, anh này đang vân vê ruột bánh, vẻ mê mải. Khi

anh ta cảm thấy đôi mắt cô gái nhìn mình thì anh ta văng ra những lời hung
hăng.

- Một cửa hàng nhơ bẩn... Đứa nào cũng đểu cáng như đứa nào!... Nghĩa

là, một ôn dịch thật sự cho khu phố!

- Cháu nghe thấy chưa, nghe thấy chưa! - Baudu la lên, hớn hở - Tay này

là không bao giờ chúng mua chuộc được!... Hay lắm, anh là ngừời cuối
cùng, không ai còn đào tạo ra nữa!

Nhưng Geneviève, nét mặt nghiêm nghị và đau đớn không rời mắt khỏi

Colomban. Cô thấu đến tận gan ruột anh ta, và anh ta bối rối, lại càng chửi
rủa. Bà Baudu ngồi trước mặt họ, hết nhìn người nọ lại nhìn người kia, lo
lắng và lặng lẽ, như bà đoán ra ở đó một tai họa mới.

Từ ít lâu nay, bà lo sợ vì thấy con gái rầu rĩ, bà cảm thấy cô ta đến chết

mất.

- Cửa hàng không có ai - Cuối cùng bà nói và rời bàn - ý muốn chấm dứt

cảnh đó - Kìa, anh Colomban, nghe hình như có ai hỏi.

Họ kết thúc và đứng lên. Baudu và Colomban ra nói chuyện với một tay

môi giới đến nhận lệnh. Bà Baudu dẫn Pépé ra cho nó xem ảnh. Người hầu
hấp tấp dọn bàn, và Denise, thơ thẫn bên cửa sổ, chăm chú nhìn cái sân
nhỏ; bỗng quay lại, cô thấy Geneviève vẫn ngồi nguyên chỗ, mắt đăm đăm
nhìn tấm vải sơn vừa lau còn ướt.

- Chị đau à, chị? - Cô hỏi cô ta.

Cô gái không trả lời, mắt vẫn đằm đăm nhìn không rời một vệt nứt của

tấm vải, cô như hoàn toàn bị xâm chiếm bởi những suy nghĩ liên miên
trong đầu. Rồi cô nặng nhọc ngẩng lên nhìn bộ mặt thương cảm đang ngả
vào mặt mình. Những người khác, đi rồi ư? Cô ngồi làm gì ở chiếc ghế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.