HIỆU HẠNH PHÚC CÁC BÀ - Trang 263

- Thôi được, - Cuối cùng ông nói - tôi sẽ nói chuyện với Colomban.

Và, không nói thêm nữa, ông lại đi dạo. Chẳng bao lâu, bà vợ nhắm mắt

ngủ, trắng bệch như chết. Ông thì vẫn cứ đi lại. Trước khi vào ngủ, ông
vạch màn cửa ra nhìn: bên kia phố, những cửa sổ toang hoác của khách sạn
Duvillard cũ làm thành những lỗ trống nhìn sang công trường, ở đó thợ
thuyền hoạt động tấp nập trong ánh đèn điện chói lòa.

Ngay sáng hôm sau, Baudu dẫn Colomban vào xó một gian kho chật chội

ở tầng trên. Hôm trước ông đã dự định sẽ nói những gì.

- Con ạ, - Ông bắt đầu nói - con biết rằng bố đã bán cái cơ sở ở

Rambouillet của bố. Điều đó cho phép chúng ta đẩy mạnh công việc làm
ăn. Nhưng trước hết, bố muốn nói chuyện một chút với con.

Chàng trai có vẻ sợ cuộc chuyện trò, vụng về chờ đợi. Hai mắt ti hí của

hắn nhắp nháy trên bộ mặt nở nang, và hắn ngồi há hốc miệng, dấu hiệu
của một sự rối loạn tâm thần sâu sắc ở hắn.

- Con hãy nghe rõ, - Lão bán dạ lại nói - khi cụ Hauchecorne để lại cho

bố hiệu Vieil Elbeuf, cửa hiệu đang thịnh vượng chính cụ xưa kia nhận nó
từ tay cô Finet, thì nó cũng đang phát đạt... Con biết rõ ý kiến của bố: bố
cho rằng nếu bố để lại cái di sản của gia đình này cho các con ở tình trạng
tồi tệ thì bố mang tội; chính vì thế mà bố cứ hoãn mãi cuộc cưới xin của
con với Geneviève. Phải, bố bướng bỉnh, bố hy vọng đưa nó trở lại sự thịnh
vượng xưa, bố muốn đặt sổ sách trước mặt con mà bảo rằng: “Đây! Năm bố
nhận cửa hiệu này đã bán được bao nhiêu dạ, và năm nay, năm bố chuyển
nó, đã bán được mười, hai mươi nghìn frăng hơn thế...” Nghĩa là, con hiểu
không, bố đã tự thề với mình, điều rất tự nhiên là bố muốn chứng tỏ rằng
cửa hiệu đã không sa sút trong tay bố. Nếu không bố sẽ xem mình như đã
ăn cắp của con.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.