HIỆU HẠNH PHÚC CÁC BÀ - Trang 268

cả ở dưới chân, hốt đất ở bên dưới lão! Thế là lão đuổi đám thợ nề đi, lão
kiện. Công trình tu sửa, được! Nhưng là những công trình trang hoàng kia.
Khu phố cho rằng lão sẽ được kiện, nhưng cũng chẳng ai dám cam đoan gì.
Dù sao vụ kiện có cơ kéo dài, người ta thích thú với cuộc đấu bất tận đó.

Bữa Denise cuối cùng quyết định xin từ biệt lão, chính là lúc lão vừa ở

nhà luật sư về.

- Cô có tin được không! - Lão la lên - Bây giờ chúng bảo ngôi nhà không

vững, chúng định chứng minh rằng phải sửa lại móng nhà... Mẹ kiếp!
Chúng nó đã xả hơi lay chuyển ngôi nhà, với những chiếc máy phải gió.
Chẳng lấy gì làm lạ nếu nó sụp đổ!

Rồi, khi cô gái báo cho lão biết cô ra đi, cô trở lại hiệu Hạnh phúc các bà

với lương một ngàn phrăng, thì lão bàng hoàng, đến mức lão chỉ biết giơ
hai bàn tay nhăn nhúm run run lên trời. Lão xúc động quá ngồi phịch xuống
một chiếc ghế.

- Cô! Cô! - Lão ấp úng - Rốt cuộc, chỉ có tôi, chỉ còn một mình tôi.

Im lặng một lúc, lão hỏi:

- Thế thằng bé?

- Cháu sẽ trở lại nhà bà Gras - Denise đáp - Bà ấy yêu cháu lắm.

Họ lại im lặng. Cô ưng lão nổi giận, chửi bới, đấm bàn; ông già ấy nghẹn

ngào, ủ rũ khiến cô thắt ruột. Nhưng rồi lão dần dần bình tĩnh trở lại, lão lại
bắt đầu la.

- Nghìn phrăng, cái đó thì chẳng từ chối được... Bọn cô đi tất. Thì cứ đi,

để lão ở lại một mình. Phải, một mình, cô nghe không! Chỉ có một thằng sẽ
không bao giờ cúi đầu... Mà cô bảo với chúng lão sẽ được kiện, dù lão phải
bán vào đó đến chiếc sơ-mi cuối cùng!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.