HIỆU HẠNH PHÚC CÁC BÀ - Trang 271

Mặt tái nhợt, anh ta lắng nghe; và cứ mỗi lần cô nghiến răng ném vào

mặt hắn một lời thì môi hắn khẽ run lên. Cô gái, trở thành tàn nhẫn, ngả
theo một mối bất bình mà cô không ý thức được.

- Sau hết, - Cô thét lên một lời cuối cùng - cô ta đi với ông Mouret, nếu

anh muốn biết!

Giọng cô nghẹn ngào, mặt cô tái đi hơn cả hắn. Cả hai người nhìn nhau.

Rồi, hắn ấp úng:

- Tôi yêu cô ấy.

Bấy giờ Denise đâm xấu hổ. Tại sao cô nói với anh chàng đó như vậy.

Và có cái gì cô hăng đến thế? Cô đứng câm lặng, lời nói giản dị vừa rồi của
anh ta vang dội trong lòng cô như một tiếng chuông xa làm nhức tai cô
“Tôi yêu cô ấy, tôi yêu cô ấy” và tiếng đó lan rộng. Hắn có lý, hắn không
thể lấy một người khác.

Vừa lúc đó cô quay lại thì thấy Geneviève đứng ở ngưỡng cửa buồng ăn.

- Anh hãy im đi. - Cô hấp tấp nói.

Nhưng muộn mất rồi, chắc hẳn Geneviève đã nghe tiếng. Cô ta không

còn giọt máu trên mặt. Đúng lúc, một bà khách hàng đẩy cửa vào, bà
Bourdelais, một trong những người cuối cùng trung thành với hiệu Vieil
Elbeuf, là nơi mà bà ta kiếm được những hàng bền chắc; đã từ lâu, bà De
Boves, theo thời thượng chuyển sang hiệu Hạnh phúc, cả bà Marty cũng
không đến nữa, và hoàn toàn bị cám dỗ bởi hàng trưng bày phía trước. Thế
là Geneviève bắt buộc phải ra đón, và hỏi bằng giọng nhợt nhạt.

- Thưa, bà muốn gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.