HIỆU HẠNH PHÚC CÁC BÀ - Trang 280

Bourdoncle cũng đã có mặt ở đó từ sớm tinh mơ. Hắn cũng không hơn gì

người khác, hắn chẳng hiểu gì cả và mắt rõi nhìn ông giám đốc với vẻ lo
lắng. Hắn không dám đặt câu hỏi với anh vì biết sẽ được đáp lại cách nào,
trong những lúc anh lên cơn như thế. Thế rồi, hắn nhất quyết, hắn dịu dàng
hỏi:

- Có thật cần thiết phải đảo lộn tất cả như vậy, một hôm trước ngày trưng

bày không?

Lúc đầu, Mouret nhún vai, không đáp. Rồi, khi hắn cả gan nằng nặc, thì

anh nổi đóa.

- Để cho khách hàng dồn tất cả vào một góc, phải không? Tôi đã có ý

nghĩ hay hớm của một gã hình học! Tôi sẽ không bao giờ hết ân hận... Tôi
phân bố đám đông, ông hiểu chưa. Một bà vào, đi thẳng tới chỗ họ muốn,
đi từ chiếc váy cộc đến chiếc áo dài, từ áo dài đến măng-tô, rồi rút lui,
chẳng bị lạc một chút nào?... Thế là không một bà nào để ý ngắm nhìn cửa
hàng!

- Nhưng mà, - Bourdoncle có nhận xét - bây giờ ông làm rối hết cả và

phân tán ra khắp nơi, nhân viên sẽ rạc cẳng để dẫn người mua hàng từ gian
này sang gian khác.

Mouret làm một cử chỉ ngạo mạn.

- Tôi cóc cần cái đó! Họ còn thanh niên, như thế càng khỏe... Họ đi dạo

thì càng tốt! Càng có vẻ nhiều nhân viên, càng thêm tấp nập. Cho họ chen
nhau, mọi sự sẽ tốt đẹp!

Anh cười, anh chịu giải thích ý của anh, hạ thấp giọng:

- Này! Bourdoncle, hãy chú ý đến kết quả... Điều thứ nhất, khách hàng đi

lại luôn như vậy họ có phần tản ra khắp nơi, số người như tăng lên và khiến
họ rối óc; điều thứ hai, vì phải dẫn họ từ đầu nọ sang đầu kia, vì họ muốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.