HIỆU HẠNH PHÚC CÁC BÀ - Trang 289

- Trông thật ngộ, tôi phải mua một chiếc dù đỏ. - Đột nhiên bà Marty nói,

bà dậm chân, sốt ruột đứng mãi đó mà không làm gì.

Bà chọn mua một chiếc dù mười bốn phrăng năm mươi. Bà Bourdelais,

sau khi theo dõi việc mua và đưa mắt chê trách, thân mật nói:

- Bà chị hấp tấp dại quá. Một tháng nữa, bà chị mua sẽ chỉ mất mười

phrăng. Như tôi thì chúng đừng hòng!

Và bà giảng cả một lý thuyết về người nội trợ đảm đang. Các cửa hàng

thế nào rồi cũng hạ giá; vậy chỉ có việc chờ đợi. Bà chẳng muốn để bị họ
bóc lột, mà chính bà lợi dụng những dịp may thật sự của họ. Thậm chí bà
còn ranh mãnh với họ, bà khoe chưa bao giờ để cho họ lãi một đồng xu
nào.

- Thôi, - Cuối cùng bà nói - tôi đã hứa cho đám nhóc này xem ảnh, ở trên

kia, trong phòng khách... Mời bà chị cùng đi, bà còn chán thì giờ.

Thế là, bà Marty ngả theo, quên cả vải áo, còn bà De Boves thì từ chối,

bà ưng đi vòng một lượt ở tầng dưới. Vả lại các bà đó hy vọng sẽ lại gặp
nhau ở trên kia. Bà Bourdelais đang tìm cầu thang thì bắt gặp một thang
máy; thế là bà đẩy con vào đó, cho cuộc đi chơi được trọn vẹn. Bà Marty và
Valentine cũng bước vào cái lồng chật chội, ở đó người ta đứng thật sát vào
nhau; nhưng những tấm gương, những ghế bọc nhung, cái cửa bằng đồng
đồ sộ có khắc chạm khiến họ chú ý đến mức lên tới gác một lâu rồi mà họ
không cảm thấy cái máy lướt nhẹ. Vả, một thú vị khác đón họ ở gian hàng
đăng-ten. Khi qua trước nơi giải khát, bà Bourdelais không khỏi cho cả
đám nhãi nốc xirô. Đây là một phòng vuông, với một quầy rộng bằng đá
hoa, ở hai đầu có hai vòi nước mạ bạc để chảy ra một dòng nước nhỏ; Phía
sau, trên những chiếc bàn con, xếp những hàng chai. Ba nhân viên phục vụ
luôn tay lau và rót đầy những cốc. Để giữ trật tự khách hàng giải khát, bắt
buộc phải để họ nối đuôi nhau như ở trước rạp hát bằng một rào chắn bọc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.