HIỆU HẠNH PHÚC CÁC BÀ - Trang 334

- Thật đấy, chính cái thằng Deloche ngộc nghệch ấy đã tâm sự với bọn

mình... Tớ còn nhớ, trước đây, khi cô ta cứ lấm la lấm lét nhìn cậu.

Từ ngày lên chúc quầy phó, Hutin bỏ cái món nữ ca sĩ quán cà-phê ca

nhạc [3] rồi và hắn khoe những cô giáo. Hắn rất khoái, nhưng lại trả lời ra
vẻ khinh thị:

- Tớ thì ưa cái món đẫy đà hơn kia, anh bạn ạ, vả lại chẳng phải bạ ai tớ

cũng theo, như ông chủ.

Hắn ngừng lời để xướng:

- Lụa cát trắng, ba nhăm thước, giá tám phrăng bảy nhăm!

- A ha! Hết rồi! - Bouthemont nhẹ lòng lẩm bẩm.

Nhưng một tiếng chuông điểm, đến lượt ăn thứ hai, có Favier. Anh ta

bước từ ghế đẩu xuống, một nhân viên bán hàng khác lên thay; và anh ta
phải bước qua cả làn sóng lụa vẫn dâng cao trên sàn nhà. Bây giờ, ở khắp
mọi gian hàng, các đống hàng sập đổ như vậy ngổn ngang trên đất; những
ngăn; những hộp cactông; những tủ rỗng dần, các hàng hóa thì tràn ngập
khắp nơi, ở dưới chân, giữa những bàn, trong cơn lũ liên tục. Ở gian đồ
trắng, có tiếng thình thịch của những chồng chúc bâu đổ xuống, gian tạp
hóa thì tiếng loảng xoảng nhẹ của những hộp và có tiếng ầm xa xa từ quầy
đồ đạc. Mọi thứ giọng hòa với nhau, giọng the thé, giọng ồm ồm, những
con số rít lên trong không khí, một tiếng ồn xôn xao rung cả gian buồng
mênh mông như giáo đường, tiếng ồn của rừng tháng Giêng, khi gió luồn
qua các cành cây.

Favier cuối cùng ra thoát và leo cầu thang đến phòng ăn. Từ khi hiệu

Hạnh phúc các bà mở rộng thì các buồng ăn đặt ở gác tư, trong những tòa
nhà mới. Vì đi mau, anh ta theo kịp Deloche và Liénard lên trước anh ta;
thế là anh ta quay lại đi với Mignot ở đằng sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.