HIỆU HẠNH PHÚC CÁC BÀ - Trang 34

Bourras là một ông già cao lớn, cái đầu như bậc tiên tri, rậm tóc rậm râu,

mắt sắc dưới hai hàng lông mày rậm. Lão mở cửa hàng gậy can và ô, sửa
vá, khắc cả cán gậy, cán ô, thành ra nổi tiếng là nghệ sĩ trong khu phố.
Denise liếc nhìn tủ kính cửa hàng, ở đó ô và can xếp thành hàng đều đặn.
Nhưng khi ngước mắt lên thì ngôi nhà đặc biệt làm cô ngạc nhiên: đó là
một căn nhà lều bị chèn giữa hiệu Hạnh phúc các bà và một tòa nhà lớn
kiểu Louis XIV, nó mọc lên không hiểu bằng cách nào trong cái kẽ hẹp đó,
phía trong cùng là hai tầng gác bị bẹp gí. Nếu không có hai bên trái bên
phải chống đỡ thì có lẽ nó đã đổ, đá đen trên mái quằn lại và nát, mặt trước
chỉ có hai cửa sổ đầy nứt nẻ, chìm lấp sau tấm biển gỗ bị hư phân nủa vì
những vệt gỉ chạy dài.

- Ông biết không, họ đã biên thư cho chủ nhà tôi hỏi mua ngôi nhà. -

Bourras vừa nói vừa đăm đăm nhìn lão buôn dạ với cặp mắt bốc lửa.

Baudu càng tái mặt và so hai vai. Cả hai người đứng lặng, mặt đối mặt,

với vẻ đăm chiêu.

- Phải dè chừng hết thảy. - Cuối cùng ông lẩm bẩm.

Thế là ông lão nổi khùng, bứt tóc và bộ ria xum xuê.

- Họ cứ mua nhà, họ sẽ phải trả giá gấp bốn lần!... Nhưng tôi thề với ông,

tôi mà còn sống thì một viên đá họ cũng không lấy được. Hạn thuê nhà của
tôi còn hai mươi năm... Để xem, để xem!

Đó là một cuộc khai chiến. Bourras quay về phía hiệu Hạnh phúc các bà

mà cả hai người đều không gọi tên ra. Một lát sau, Baudu lặng lẽ lắc đầu:
rồi ông đi ngang qua phố để trở về nhà, hai chân rã rời, miệng chỉ lắp đi lắp
lại:

- Ôi trời!... Ôi trời!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.